TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 241

cố nhìn nó bằng đôi mắt to ngây dại, nhưng cũng chỉ nhìn một cách dửng
dưng. Lão Pantelây cúi chào Varlamốp; thấy thế, ông ta vẫn không rời mắt
nhìn vào cuốn sổ, cất cái giọng nói:

- Chào ông già!

Câu chuyện trao đổi giữa Varlamốp với người liên lạc và cái cử chỉ giơ cao
roi ngựa của ông ta hình như đã gây ra một ấn tượng nặng nề đối với cả
đoàn xe. Vẻ mặt mọi người đều nghiêm lại. Người liên lạc, hoang mang
trước cơn giận của con người đầy quyền lực kia, đầu vẫn để trần, buông
thõng dây cương đứng yên cạnh chiếc xe đi đầu; lặng thinh và dường như
không tin rằng mới sáng ra mình đã gặp một chuyện rủi ro như vậy.

- Ông già này bẳn tính quá... - lão Pantelây lẩm bẩm. - Thật khổ, ai đời lại
bẳn thế. Nhưng nói chung thì ông ta khá lắm, cũng là người rất tốt... Không
bao giờ vô cớ xúc phạm đến ai... Khá lắm...

Xem xét xong các giấy tờ, Varlamốp đút quyển sổ vào túi, con ngựa như
hiểu được ý chủ, không đợi cho ông ta giục đã tung bờm cất vó phi nhanh
trên con đường cái lớn.

VII.

ĐÊM HÔM ẤY mấy người chở hàng cũng dừng lại nghỉ và nấu cháo ăn.
Lần này, ngay từ đầu, trong vạn vật đều cảm thấy có một nỗi nhớ mong mơ
hồ. Khí trời ngột ngạt oi ả; ai nấy đều uống nước rất nhiều mà vẫn không
sao đã khát. Trăng lên một màu huyết dụ đỏ ối, ủ dột như đang ốm; các vì
sao cũng bơ phờ, bóng tối dày đặc hơn, phía xa mờ mịt hơn. Thiên nhiên
như thể đang linh cảm thấy điều gì sắp tới và đang ủ ê bải hoải.

Bên đống lửa không còn có cái không khí sôi nổi và những câu chuyện rôm
rả như hôm qua nữa. Mọi người đều chán ngán và nói chuyện một cách uể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.