TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 247

một đám dày đặc, ở quanh rìa lòng thòng những mớ giẻ rách lớn đen ngòm;
cũng những mớ giẻ rách tơi tả, như thể chen lấn nhau, chất đống dần lên ở
chân trời bên phải và bên trái. Cái dáng rách tả tơi này làm cho đám mây có
một cái gì quái ác như người say rượu. Tiếng sấm gầm gừ bây giờ đã rõ và
đanh. Iegoruska làm dấu thánh mấy lần và vội vã mặc áo khoác vào.

- Chán quá! - tiếng than thở của Đưmốp từ mấy chiếc xe đi trước vọng lại,
và nghe giọng hắn có thể biết rằng hắn đã lại bắt đầu tức tối hằn học. - Chán
quá đi mất!

Đột nhiên, gió nổi lên, mạnh đến nỗi suýt thổi bay cả cái gói đồ và tấm vải
bạt của Iegoruska; tấm bạt đập phần phật vào kiện hàng và vào mặt
Iegoruska. Gió rít trên thảo nguyên, quay cuồng loạn xạ và làm nổi lên
trong đám cỏ dại tiếng gầm rú khủng khiếp đến nỗi át cả tiếng sấm và tiếng
bánh xe lăn cót két. Gió thổi từ mây đen, cuộn theo từng đám bụi lớn lẫn
mùi nước mưa và mùi đất ướt. Ánh trăng mờ hẳn, dường như bẩn đi, các vì
sao càng cau có, và có thể thấy rõ bên vệ đường những đám bụi cùng với
bóng của chúng đang hối hả, chạy đi đâu về phía sau. Bây giờ thì hình như
những luồng gió lốc xoáy tít hút bụi, cỏ khô và lông chim từ mặt đất lên, đã
dâng cao lên đến bầu trời; có lẽ những cây cỏ lông chông đã bay đến sát
đám mây đen kia, và chắc chúng nó đang sợ khiếp vía rồi. Nhưng qua lớp
bụi làm tối tăm mặt mũi không thể trông thấy gì ngoài ánh chớp sáng lòa.

Iegoruska nghĩ rằng mưa sẽ đổ xuống ngay tức khắc, nó quỳ gối lên và lấy
tấm bạt trùm lên đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.