TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 248

- Lão Pantelây ơi! - phía trước có ai gọi to, - Xe-e... hỏo-o-o-o!

- Chả nghe gì hết-ê-ết! - lão Pantelây lớn tiếng trả lời, giọng ngân nga.

- Hỏ-o-o ỏng rồ-ô-i!

Tiếng sấm rền vang, giận dữ, lăn ầm ầm khắp trời từ phải sang trái, rồi lan
ra phía sau và ngưng lại ở khoảng gần mấy chiếc xe phía trước.

- Lạy Chúa Xavaof

[58]

linh thiêng, linh thiêng! - Iegoruska, vừa thầm thì

khấn khứa vừa làm dấu thánh. Vinh quang của Chúa hãy tràn ngập khắp đất
trời này...

Cái khối đen kịt trên trời ngoác mồm thở ra một ngọn lửa trắng; lập tức sấm
lại vang lên: tiếng sấm vừa dứt thì một làn chớp lóe lên tỏa rộng đến nỗi
qua cái khe hở trên tấm vải bạt Iegoruska trông thấy rõ suốt con đường cái
mãi cho đến tận xa tít, trông thấy tất cả mấy người đánh xe và cả chiếc áo
gilê của Kiriukha nữa. Những dải mây rách tả tơi ở phía trái đã cao lên, và
một dải mây thô lỗ, vụng về giống như chân con gì có đủ cả ngón, vươn dài
về phía mặt trăng. Iegoruska quyết định nhắm nghiền mắt lại, không để ý
đến những cảnh tượng đang diễn ra xung quanh và đợi cho mọi sự kết thúc.

Không hiểu sao mãi mưa vẫn chưa đổ xuống, Iegoruska hi vọng rằng đám
mây đen có thể đi qua, hé tấm bạt nhìn ra ngoài. Trời tối một cách ghê sợ.
Iegoruska không trông thấy lão Pantelây, chẳng trông thấy kiện lông cừu và
cũng chẳng trông thấy mình đâu cả; nó liếc mắt về hướng ban nãy có mặt
trăng, nhưng phía ấy cũng tối mịt như trên xe. Và ánh chớp trong cái bóng
tối dày đặc này còn có vẻ chói lòa hơn nữa, đến nỗi nhức cả mắt.

- Ông Pantelây ơi! - Iegoruska gọi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.