TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 250

trời, chốc chốc lại vấp phải cái gì, và đến một nơi nào gần cái xe đi trước
hay xa tít ở phía sau thì đổ ập xuống đánh “đoành” hằn học và đứt quãng.

Trước đây ánh chớp chỉ khủng khiếp mà thôi, còn bây giờ kèm theo những
tiếng sấm như vậy, ánh chớp trỏ thành một việc bất thường ghê gớm. Cái
ánh sáng ma quái của nó thấm qua đôi mi mắt nhắm nghiền và luồn đi khắp
người lạnh buốt. Làm thế nào để khỏi trông thấy chớp bây giờ? Iegoruska
quyết định quay mặt về phía sau. Thận trọng như thể sợ có ai theo dõi mình,
nó bò lồm cồm và hai bàn tay trượt trên kiện hàng ướt sũng, nó quay người
lại.

“Đoành! Đoành! Đoành!” - tiếng sấm chuyển vang trên đầu nó, rơi xuống
dưới gầm xe và vỡ tan ra - “Đoành!”

Hai con mắt lại bất giác mở ra, và Iegoruska trông thấy một nguy cơ mới: ở
phía sau, có ba ông khổng lồ cầm những ngọn giáo dài đang bước theo
chiếc xe. Ánh chớp lóe sáng trên mũi giáo của họ và dọi vào bóng dáng của
họ rõ lồ lộ. Đó là những con người kích thước rất lớn, mặt che kín, đầu cúi
gầm và dáng đi nặng nề. Họ có vẻ rầu rĩ và chán chường, đang chìm sâu
trong suy tưởng. Có lẽ họ đi theo sau đoàn xe chẳng phải để làm hại gì ai,
nhưng dù sao gần họ cũng sợ lắm.

Iegoruska hối hả quay về phía trước kêu to, toàn thân run lẩy bẩy:

- Lão Pantelây ơi! Ông ơi!

“Đoành! Đoành! Đoành!” - bầu trời đáp lại.

Nó mở to mắt để nhìn xem mấy người đánh xe có ở đây không. Chớp lóe
lên ở hai nơi và soi sáng suốt con đường cái cho đến tận đàng xa, suốt cả
đoàn xe và mấy người đánh xe. Trên đường, nước chảy thành dòng và
những cái bọt mưa cứ nhảy tanh tách lên. Lão Pantelây bước lên cạnh đoàn
xe, một tấm bạt nhỏ trùm lên cái mũ cao và đôi vai lão; dáng dấp lão không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.