TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 252

Trong cái khoảng cách giữa lão Pantelây và hình tam giác thấy sáng mờ cái
khung cửa sổ của một ngôi nhà gỗ thấp. Như thế tức là đoàn xe đã đỗ lại
trong một làng. Iegoruska bỏ tấm bạt ra, cầm lấy gói đồ đạc và vội vàng tụt
xuống. Bây giờ, khi bên cạnh đã có tiếng người nói và có ánh đèn từ trong
một cửa sổ hắt ra, nó không còn thấy sợ nữa, tuy tiếng sấm vẫn nổ ròn và
ánh chớp vẫn lằng nhằng từng vệt sọc khắp bầu trời.

- Cơn dông khá lắm... - lão Pantelây lẩm bẩm. - Đội ơn Chúa... Đôi chân tôi
hơi bị ướt nước mưa, nhưng cũng không sao... Cháu xuống rồi đấy à,
Iegoruska? Thôi vào trong nhà đi... không sao...

- Lạy Chúa, lạy Chúa, lạy Chúa... - Emelian phều phào. - Thế nào cũng có
nơi bị sét đánh... Các bác là người ở đây à? - anh ta hỏi ba ông khổng lồ.

- Không, ở Glinôvô kia, chúng tôi là người Glinôvô. Chúng tôi làm cho nhà
ông Plater.

- Đập lúa à?

- Cũng làm đủ việc này việc nọ. Hiện nay thì đang gặt lúa mì. Trận dông
ghê quá! Đã lâu không có trận dông nào như thế này...

Iegoruska đi vào nhà. Một bà già gầy nhẳng, lưng gù, có cái cằm nhọn hoắt,
ra đón nó. Bà cụ cầm một cây nến mỡ lợn, nheo nheo đôi mắt và thở dài
thườn thượt.

- Chúa cho trận dông ghê quá! - bà nói. - Thế mà người nhà chúng tôi lại ở
lại đêm ngoài thảo nguyên, sợ quá, thật tội nghiệp! Cởi áo ra cậu, cởi áo
ra...

Rét run lên cầm cập, người co rúm lại, Iegoruska cởi chiếc áo khoác ướt
sũng, rồi dang rộng hai chân hai tay ra và cứ thế đứng yên một hồi lâu,
không nhúc nhích. Mỗi cử động dù nhỏ nhặt đến đâu cũng đều làm cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.