TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 254

- Bà ơi, - Iegoruska nói, - cháu muốn ngủ.

- Nằm xuống đây mà ngủ, cậu ạ, nằm xuống đấy... - bà già vừa thở dài vừa
ngáp. - Lạy Chúa Kytô! Đang ngủ thì nghe như có tiếng ai gõ cửa. Thức
dậy thì hóa ra trời đổ cơn dông... Cũng muốn thắp cây nến, nhưng chẳng
tìm thấy đâu.

Vừa nói chuyện một mình, bà già vừa dọn dẹp mấy tấm giẻ gì la liệt trên
chiếc ghế dài - chắc mấy tấm giẻ ấy là đệm lót giường của bà - lấy hai chiếc
áo lông móc trên cái đinh ở bên cạnh lò sưởi và bắt đầu giải ra cho
Iegoruska nằm.

- Cơn dông vẫn chưa ngớt... - bà nói lẩm bẩm. - Mong sao sét đừng đánh
phải ai, chỉ sợ nhỡ ra một cái... Người nhà chúng tôi phải ở lại ngoài thảo
nguyên... Nằm xuống đấy mà ngủ cậu ạ... Cầu Chúa phù hộ cho cháu ngủ
yên giấc... Bà cứ để quả dưa bở đây nhé. Khi nào thức dậy có muốn ăn thì
ăn.

Những tiếng thở dài và những cái ngáp vặt của bà già; tiếng thở đều đều của
người đàn bà đang ngủ say, bóng tối mờ mờ trong căn nhà và tiếng mưa đổ
rào rào ngoài cửa sổ như ru ngủ Iegoruska. Iegoruska ngượng không dám
cởi quần áo trước mặt bà già. Nó chỉ cởi ủng, nằm xuống ghế và lấy chiếc
áo lông cừu đắp lên người.

- Cậu bé ngủ rồi à? - một phút sau có tiếng lão Pantelây hỏi thầm thì.

- Ngủ rồi! - bà già cũng thì thầm đáp lại. - Khiếp quá, trời làm khiếp thật!
Ầm ầm lên mãi mà vẫn chưa thôi...

- Sắp tạnh bây giờ đấy... - lão Pantelây vừa phều phào vừa ngồi xuống. - Đã
hơi ngơn ngớt... Bọn chúng đi ngủ ở nhà khác và hai đứa trông coi đoàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.