TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 261

- Đánh chết nó đi! Đánh chết nó đi! - Iegoruska kêu lên.

- Mê sảng rồi... - cha Khrixtophor nói khẽ.

- Rầy rà quá! - Ivan Ivanứts thở dài.

- Phải lấy dầu dấm đánh gió cho nó. Nhờ trời độ đến mai sẽ khỏi.

Để dứt ra khỏi những giấc mơ nặng nề, Iegoruska mở mắt ra và bắt đầu
nhìn vào ngọn lửa đang bập bùng trong lò sưởi. Cha Khrixtophor và Ivan
Ivanứts đã uống trà xong, đang thì thầm nói chuyện với nhau. Cha
Khrixtophor mỉm cười hớn hở, rõ ràng là không thể nào quên được rằng
mình đã bán được chỗ lông cừu với giá hời như vậy; cha vui mừng chủ yếu
không phải vì bản thân món tiền lãi, mà vì nghĩ rằng khi về đến nhà cha sẽ
tập hợp cả gia đình đông đúc của cha lại, sẽ nháy mắt một cách tinh quái và
cất tiếng cười; lúc đầu cha sẽ nói dối với mọi người là cha đã bán lỗ vốn
chỗ lông cừu ấy, rồi cha liền đưa cho Mikhailo ông con rể, chiếc ví dày cộp
và nói: “Này, nhận lấy! Làm ăn là phải như thế chứ!” Còn ông Kudmitsốp
thì lại không có vẻ hài lòng. Gương mặt ông vẫn chỉ có cái vẻ bận rộn thôi
và lo âu như cũ. Ông nói khe khẽ:

- Chao, giá biết trước là Tserepakhin sẽ trả đến giá ấy thì hôm đang ở nhà
tôi đã không bán cái chỗ ba trăm pút cho Makarốp rồi! Chán quá! Nhưng ai
ngờ ở đây giá lại cao vọt lên như thế?

Một người mặc áo sơ mi trắng ra dọn ấm lò và thắp cây đèn thờ trước bức
tượng thánh treo ở góc phòng. Cha Khrixtophor ghé tai hắn nói thì thầm
mấy tiếng; hắn liền làm ra một vẻ mặt bí ẩn như đang tham gia một âm mưu
gì - tôi hiểu hết rồi đấy - bỏ ra ngoài rồi một lát sau lại trở vào đem một cái
đĩa đến cạnh chiếc đivăng. Ivan Ivanứts dọn chỗ nằm giữa sàn, ngáp dài
mấy cái, uể oải đọc kinh rồi nằm xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.