TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 297

khỏi phải nhìn thấy bọn đàn bà, Vaxilép quay sang nhìn chăm chăm những
người nhạc công. Chơi đàn dương cầm là một ông già đẹp lão lịch sự, đeo

kính, trông hao hao giống ngài thống chế Baden

[71]

, chơi đàn vĩ cầm là

một chàng trai trẻ để bộ râu cằm màu vàng sẫm, ăn mặc theo mốt mới nhất.
Trong gương mặt người trẻ tuổi không có vẻ gì ngu độn say rượu, mà
ngược lại trông rất thông minh, tươi trẻ. Anh ăn vận rất khéo léo, nền nã và
kéo đàn sôi nổi, đầy xúc cảm. Lại một câu hỏi. Vì sao mà anh và ông già
đẹp lão lịch sự kia lại rơi vào chốn này? Sao họ không cảm thấy hổ thẹn khi
ngồi đây? Họ nghĩ gì khi nhìn thấy những người đàn bà này?

Nếu chơi đàn dương cầm và vĩ cầm là những người rách rưới, đói khát, nét
mặt ủ ê, say mềm, ngu độn thì có lẽ sự có mặt của họ ở đây cũng dễ hiểu.
Bây giờ thì Vaxilép không thể hiểu hết mọi điều được nữa. Anh nhớ lại câu
chuyện anh đã đọc trước kia về một người con gái trụy lạc, và bây giờ anh
thấy rõ rằng, hình ảnh người con gái ấy với nụ cười hối lỗi chẳng có chút
liên quan gì với những điều anh đang nhìn thấy ở đây. Anh có cảm tưởng
rằng không phải anh thấy những người phụ nữ hư hỏng trụy lạc, mà là anh
đang đứng trước một thế giới đặc biệt, hoàn toàn xa lạ và không hiểu được
đối với anh; nếu trước đây anh nhìn thấy thế giới đó trên sân khấu, hoặc đọc
về nó trong các cuốn sách, thì anh không tin nổi...

Người phụ nữ mặc chiếc áo viền lông trắng lại cười hề hề và nói to lên
những câu chớt nhả khó chịu. Một cảm giác ghê tởm bao trùm khắp người
anh, anh đỏ mặt lên và bỏ đi.

- Đứng lại, chúng ta cùng đi! - chàng họa sĩ nói với Vaxilép.

IV.

KHI CHÚNG TÔI NHẢY, tôi và người đàn bà bây giờ mới nói chuyện, -
anh sinh viên y khoa kể, khi cả ba đã đi ra phố. - Chuyện về mối tình đầu
của cô ta. Anh ta, nhân vật chính ở đây là một chàng kế toán nào đó ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.