TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 328

Nữ hầu tước

MỘT CỖ XE thắng bốn con ngựa béo tốt đẹp đẽ chạy vào chiếc cổng lớn,
như người ta gọi, cửa Krátxnưê của nam tu viện N; các tu sĩ và học sinh tu
viện đã tụ tập đông đủ, phía nhà khách dành riêng cho các bậc quyền quý;
từ đằng xa, trông thấy người xà ích và mấy con ngựa béo tốt là họ đã biết
ngay người phụ nữ ngồi trong cỗ xe là nữ hầu tước Vêra Gavrilốpna quen
thuộc và hảo tâm của họ.

Ông già đánh xe mặc chiếc áo đính dải bạc nhảy ra khỏi ghế và bước lại mở
cửa đỡ nữ hầu tước ra. Nàng nâng tấm mạng che mặt lên, khoan thai bước
lại gần các tu sĩ cho họ lần lượt làm dấu, sau đó dịu dàng gật đầu chào các
học sinh rồi đi vào tu viện.

- Thế nào, vắng nữ hầu tước, các người có thấy buồn không? - nàng nói với
mấy tu sĩ mang giúp đồ đạc của nàng vào. - Cả tháng vừa rồi ta không đến
đây. Các người ngắm nhìn đi. À, còn cha giám mục đâu nhỉ? Trời ơi ta nóng
lòng gặp cha quá. Thật là một ông già kỳ diệu. Các người cần biết tự hào là
các người đã có một vị giám mục như thế.

Khi vị giám mục bước vào, nữ hầu tước mừng rỡ thốt lên, đưa tay làm dấu
ngực rồi đến gần bên ông.

- Không, không! Cha hãy để cho con hôn cha! - nàng vừa nói, vừa cầm lấy
tay giám mục vồ vập hôn ba lần liền. - Ôi, con thật sung sướng vì cuối cùng
đã được gặp cha. Chắc cha đã quên nữ hầu tước của cha rồi, còn con thì
không lúc nào không tưởng tượng ra mình được sống trong tu viện thiêng
liêng này. Ở tu viện của cha thật là tuyệt diệu thưa cha tôn kính. Cách xa
với cuộc đời trần tục, ở chốn thâm nghiêm này, có một cái gì đặc biệt lôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.