TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 363

đêm sẫm tối. Nghe rõ tiếng những tảng băng vụn va vào thành sà lan. Khí
trời nằng nặng, ẩm ướt, lạnh buốt...

Anh chàng Tácta ngước mắt lên trời. Sao trên trời cũng nhiều như ở miền
quê anh ta, chung quanh cũng một màn đêm đen như thế nhưng vẫn thấy có
gì thiêu thiếu. Ở tỉnh Ximbiếc, những ngôi sao hoàn toàn không giống như
thế và bầu trời cũng không như thế.

- Thật khổ! Thật khổ! - anh ta nhắc lại.

- Rồi sẽ quen tất! - ông Lý Sự nói rồi cười thành tiếng. - Bây giờ cậu còn trẻ
người non dạ, miệng còn hơi sữa, cậu ngờ nghệch tưởng rằng trên đời này
không có người nào bất hạnh hơn cậu, nhưng rồi sẽ đến lúc chính cậu sẽ
phải nói rằng: cầu cho người nào cũng được sống như cậu. Cứ nhìn lão già
này mà coi. Chừng một tuần nữa, nước rút bớt đi, ta đặt vào bến này một
con phà thì lúc ấy cậu sẽ tha hồ mà đi chơi khắp vùng Xibiri, còn lão đây thì
quanh đi quẩn lại cứ đi từ bờ này sang bờ kia thôi. Đã hai mươi hai năm nay
lão đi như vậy rồi. Mỗi ngày mỗi đêm. Con cá măng dưới nước còn lão thì
trên mặt nước. Và thật là may phúc, lão chẳng cần gì sất. Cầu trời cho ai ai
cũng được sống như lão đây.

Anh thanh niên người Tácta đặt thêm cành cây khô vào đống lửa, nằm sát
đống lửa hơn và nói:

- Bố cháu yếu lắm rồi. Khi nào bố cháu chết thì mẹ và vợ cháu sẽ đến đây
ở. Đã hứa thế rồi.

- Nhưng mà cậu cần có mẹ và vợ để làm gì kia chứ? - Ông Lý Sự hỏi. - Cậu
nói nhảm, cậu bị ma quỷ nó ám rồi, đem mà quẳng nó đi. Cậu đừng nghe
lời nói hiểm độc của nó. Đừng để nó làm gì thì làm. Ma quỷ nó có xúi bẩy
cậu nghĩ đến vợ thì cậu cứ làm ngược lại: tôi không muốn. Ma quỷ nó có
xúi bẩy cậu mong thoát cảnh tù tội, thì cậu cứ cưỡng lại nó: tôi không
muốn. Không cần gì hết. Không có cái gì gọi là bố, là mẹ, là vợ, là tự do,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.