TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 375

Và mọi người cũng đã nói với bác sĩ Xtarxép, Đơmitơri Iônứts, khi anh vừa
được bổ về làm việc ở Đialigiơ cách X. chín vécxta, rằng đối với một người
trí thức như anh thì việc làm quen với gia đình Turkin là cần thiết. Có lần
vào mùa đông, người ta đã giới thiệu anh với Ivan Pêtơrơvíts ở ngoài phố;
họ nói chuyện với nhau về thời tiết, về nhà hát, về dịch tả, sau đó thì Ivan
Pêtơrơvíts mời bác sĩ đến nhà mình chơi. Đến mùa xuân, vào một ngày lễ,
sau khi tiếp bệnh nhân, Xtarxép lên đường vào thành phố để giải trí chút ít,
vừa nhân thể mua sắm vài thứ lặt vặt. Anh đi bộ lững thững (anh không có
ngựa riêng) vừa đi vừa khe khẽ hát:

Thuở anh chửa từng uống lệ tự chén đời

[82]

...

Anh ăn trưa ở ngoài phố, dạo chơi trong công viên, rồi sau đó bỗng dưng
anh nhớ tới lời mời của Ivan Pêtơrơvíts, anh quyết định ghé thăm gia đình
Turkin xem họ là những người như thế nào.

- Xin chào bác sĩ, - Ivan Pêtơrơvíts nói khi đón anh ngoài thềm. - Rất, rất
vinh hạnh được đón vị khách quý thế này. Nào, xin anh vào cho tôi giới
thiệu với bà xã nhà tôi. Vêra ạ, tôi đã nói với anh ấy, - ông giới thiệu bác sĩ
với vợ, - tôi đã nói với anh ấy rằng anh không được quyền ngồi ru rú nơi
bệnh viện của mình, anh cần phải hiến những giờ phút nghỉ ngơi của mình
cho xã hội. Có phải thế không hở mình?

- Mời anh ngồi xuống đây, - bà Vêra Iôxipốpna vừa nói vừa thân mật kéo
khách ngồi xuống bên cạnh mình. - Anh có thể tán tỉnh tôi nữa đấy. Nhà tôi

hay ghen lắm, như Ôtenlô

[83]

ấy, nhưng chúng ta sẽ xử sự sao cho ông ta

không nhận thấy điều gì cả.

- Mình chỉ nói đùa thôi nào... - Ivan Pêtơrơvíts nhẹ nhàng lẩm bẩm rồi hôn
lên trán vợ. - Anh đến đúng lúc lắm, - ông lại nói với khách, - bà xã nhà tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.