TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 414

thuốc.

- Và sẽ còn bao nhiêu kẻ như thế nữa, - Burkin nhắc lại

Người giáo viên bước ra khỏi nhà kho. Đó là một người không cao nhưng
to béo, đầu hói hết, có bộ râu đen dài quá ngực, hai con chó ra theo sau ông.

- À, có trăng, có trăng! - ông ta ngước nhìn lên trời và nói.

Đã nửa đêm. Phía bên phải hiện ra cả làng mạc, một con đường chạy dài có
dễ đến năm cây số. Vạn vật đều chìm trong giấc ngủ im lìm, tĩnh mịch;
không một vật nào di động, không một âm thanh nào vang ra. Thật khó mà
tin rằng tạo hóa lại có thể lặng yên đến thế. Vào đêm trăng, khi nhìn thấy
con đường quê khoáng đãng với những ngôi nhà nhỏ, những đồng cỏ khô,
những hàng cây liễu rủ, lòng ta bỗng thấy thanh thản; và trong vẻ bình yên
ẩn náu giữa bóng đêm xa cách những chuyện làm ăn tất bật, những buồn
phiền, lo âu, tâm hồn ta bỗng trở nên dịu dàng, nhè nhẹ buồn và tốt đẹp. Có
cảm giác rằng đến cả những vì sao cũng soi xuống tâm hồn ta với vẻ đầy
thương cảm và trìu mến, rằng cái ác đã bị loại bỏ trên mặt đất này và vạn sự
đều êm đẹp, yên lành. Phía bên trái, từ rìa làng là cánh đồng trải rộng dưới
ánh trăng mênh mông đến tận chân trời, ở đây cũng không một âm thanh,
không một vật nào động đậy.

- Đó, vấn đề là ở chỗ đó, - Ivan Ivanứts nhắc lại. - Chúng ta sống chui rúc ở
thành phố này trong không khí ngột ngạt, chúng ta viết những thứ giấy tờ
vô dụng, đánh bài đánh bạc - những cái đó há không phải là một thứ bao
sao? Chúng ta sống cả đời bên những kẻ vô công rồi nghề, những kẻ xui
nguyên giục bị, những mụ đàn bà nhàn rỗi ngu si, chúng ta nói và nghe đủ
thứ chuyện nhảm nhí, vô nghĩa - đó chẳng phải là một thứ bao sao? Nếu anh
muốn nghe, tôi xin kể cho anh một chuyện bổ ích nữa.

- Thôi khuya rồi, đi ngủ thôi, - Burkin nói. - Để ngày mai vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.