TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 69

Hai kẻ thù

VÀO LÚC MƯỜI GIỜ, một buổi tối tháng Chín không trăng không sao,
Anđrây sáu tuổi, đứa con trai duy nhất của bác sĩ hội đồng tự quản địa
phương tên là Kirilốp đã bị chết vì bệnh bạch hầu. Khi bà vợ ông bác sĩ
đang quỳ bên giường con mới chết, và lả đi vì đau khổ, tuyệt vọng, thì có
tiếng chuông rung mạnh ở ngoài hành lang.

Do đứa trẻ bị bệnh bạch hầu mà từ sớm mấy người làm công trong nhà đều
được bảo đi khỏi nhà. Không mặc áo veston, mặc mỗi chiếc áo gilê mở cúc,
chưa kịp lau mặt còn đẫm nước, không kịp lau đôi tay bóng lộn vì phênôn,
Kirilốp tự mình ra mở cửa. Ngoài hành lang rất tối, chỉ có thể nhận thấy
người lạ mới bước vào tầm vóc trung bình, quàng một chiếc khăn màu
trắng, gương mặt to bè nhợt nhạt, nhợt nhạt đến mức tưởng rằng hành lang
sáng lên được một chút nhờ có gương mặt đó xuất hiện...

- Bác sĩ có nhà không? - người mới vào hỏi nhanh.

- Tôi có nhà đây, - Kirilốp trả lời. - Ông cần gì vậy?

- Ồ, ông đấy ư? Thật may quá! - người mới vào mừng rỡ rồi tìm trong bóng
tối chập choạng bàn tay của bác sĩ, và nắm chặt trong đôi tay của mình. -
Thật may quá... may quá! Tôi với ông có quen nhau đấy... Tôi là Abôghin...
đã có lần hân hạnh được gặp ông dạo hè ở nhà Gơnutsép. Tôi rất mừng là
thấy ông ở nhà... Vì Chúa xin ông chớ từ chối mà hãy theo tôi. Vợ tôi bị ốm
nặng... Tôi có mang theo xe...

Qua cử chỉ và giọng nói của người mới vào có thể thấy rõ là ông ta đang ở
trong trạng thái tâm thần bị kích động mãnh liệt. Hệt như đang sợ hãi vì
cháy nhà hay chó dại cắn mà ông ta khó nhọc thở gấp, giọng nói nhanh run

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.