TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 88

vừa uống rượu xong và cũng đang xúc động mạnh, đã ôm choàng lấy chàng
trai trẻ và hôn anh.

- Cháu đã thân quen với gia đình cụ quá rồi! - Ôgơnép nói tiếp. - Hầu như
ngày nào cháu cũng mò đến đây, ngủ tại đây có dễ đến chục lần, rượu thì
uống nhiều đến mức bây giờ chỉ nhớ lại không thôi cũng đã rợn cả người.
Nhưng mà cái chính mà cháu phải cảm ơn cụ, vì sự cộng tác và giúp đỡ của
cụ. Không có cụ thì có lẽ phải đến tháng Mười may ra cháu mới làm xong
công việc thống kê của cháu. Cho nên thế nào cháu cũng viết trong lời tựa
cuốn sách nay mai của cháu rằng: tôi thấy có nghĩa vụ phải bày tỏ lòng biết
ơn của tôi đối với vị chủ tịch hội đồng tự quản huyện N. là Kudnétxốp,
người đã sốt sắng cộng tác với tôi. Ngành thống kê có một tương lai rất rực
rỡ! Xin trân trọng chào cô Vêrơska, xin nhờ nói lại với các vị bác sĩ, với cả
hai viên dự thẩm và anh thư ký của cụ rằng không bao giờ cháu quên được
sự giúp đỡ của họ! Còn bây giờ thì ta ôm nhau và hôn nhau lần cuối cùng.

Người đã mệt nhừ, Ôgơnép một lần nữa ôm hôn ông già rồi bước xuống
mấy bậc thềm. Xuống đến bậc thềm cuối cùng, anh quay lại và hỏi:

- Liệu chúng ta còn gặp lại nhau nữa không hở cụ?

- Trời mà biết được! - ông già trả lời. - Chắc là chẳng bao giờ nữa!

- Vâng, đúng thế đấy! Cụ thì có lẽ nhử vàng cụ cũng chẳng lên Pêtérburg,
còn cháu thì cũng chắc gì còn có dịp về tới huyện này nữa. Thôi, xin tạm
biệt cụ!

- Này có lẽ anh để cái đống sách đó lại thì hơn! - ông già Kudnétxốp gọi với
theo anh. - Việc gì mà anh phải mang theo cái của nặng như vậy? Cứ để lại
ngày mai tôi sẽ cho người mang lên cho anh.

Nhưng Ôgơnép không còn nghe thấy gì nữa, anh nhanh nhẹn rời xa ngôi
nhà. Anh đang chếnh choáng hơi men, có cái gì vừa vui vui, vừa ấm áp, vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.