TRUYỆN NGẮN CỦA TRUNG KIM - Trang 14

- Ừ..tao chết, tao chết cũng được!
- Cũng phải từ từ chớ! Từ trước đến giờ có ai bị đứt cái khúc thịt thừa
đó mà chết đâu!
- Chết chứ sao không chết..ết!
- Chết gì! Chỉ có “làm ăn” không được thôi chứ chết gì!
Ả lại quê độ với câu nói đó nên đành lặng thinh.
Khi vừa tới bệnh viện chưa kịp trả tiền xe ôm thì ả đã lao ngay vào.
Lẽ dĩ nhiên, ở bệnh viện mà thấy người cầm cái túi gì phóng nhanh vào như
thế thì ai cũng tránh ra. Duy chỉ có ông bảo vệ là không cho vào:
- Giờ làm việc là không được thăm nuôi.
-Tui đem cái..cái này vào để kịp cho ổng may lại gấp. Gấp rút như
dzậy mà còn cấm cản nữa nè chời!
- Cái này là cái gì?
- Ôi chời ơi! Cái..cái..cái con C.!
- Nè bà! Tui hỏi đàng hoàng bà đừng có chửi thề nha!
Tay trái ả cầm túm “của quý” giơ cao lên khỏi đầu, tay phải ả xô ông
bảo vệ dạt sang một bên rồi lao vào bệnh viện. Ông bảo vệ định chạy theo
giữ ả lại nhưng con gái ả đã nói rõ vấn đề nên ông bảo vệ để cho ả và cả
con gái ả vào luôn.
Chờ ngoài phòng mổ, ả thì sốt ruột đứng ngồi không yên. Còn con
gái ả thì ngược lại, như có vẻ là không cần thiết vào sự thành công của bác
sĩ. Bởi con gái ả đang lo lắng về chuyện nay mai khi mà chồng ả phục hồi
“vũ khí” lại y như cũ.
-Tao thì sốt cả ruột, còn mày thì…
-Tui thì muốn cho ổng tiêu luôn cho rồi!
- Cái con này..mắc mớ gì mày!
Con gái ả lặng thinh và liếc nhìn vào cái sự vô tư của ả mà thương.
Ông bác sĩ bước ra khỏi phòng mổ và đến nói với con gái ả:
- Đã nối lại thành công, chúc mừng cô!
- Dạ dạ..à không! Chúc mừng bà này nè!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.