TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 169

CUỘC ĐỜI TƯƠI ĐẸP

IVAN BUNIN

(NOBEL 1933)

Đời tôi vốn dĩ tươi đẹp, cái gì mong ước tôi cũng đều đạt như sở nguyện.
Này nhé, cả bất động sản tôi cũng có, - ngôi nhà thì ông già nhà tôi đã sang
tên cho tôi ngay sau ngày cưới rồi, - tôi lại có cả mấy con ngựa, một đôi bò
cái, và chúng tôi lại còn có cả cơ ngơi buôn bán nữa kia. Dĩ nhiên, chẳng
phải là cửa hiệu to tát gì, mà chỉ là một cái quán bán hàng nhỏ bé nhưng
cũng đủ cho cả cái xóm ngoại ô này đến mua. Trong đời tôi luôn gặp may,
có điều là về tính nết tôi cũng là con người tần tảo.

Về mọi cung cách làm ăn thì bố tôi đã bảo ban tôi từ hồi còn bé. Tuy đã goá
vợ và nát rượu, nhưng cụ cũng là người khôn ngoan, tháo vát và nhẫn tâm
chẳng kém gì tôi. Khi đã rắp chí rồi cụ mới bảo tôi rằng:

- Này, con gái của bố ơi, bây giờ bố đã làm chủ được mình, ta hãy kiếm
tiền đi thôi. Ta sẽ kiếm tiền, ta ra tỉnh ở, ta tậu nhà tậu cửa, bố sẽ gả con gái
bố cho một ông khá giả, bố sẽ đàng hoàng. Còn với các ông bà chủ ở đây
thì chẳng tội gì ta ngồi lỳ mãi với họ, họ chẳng đáng cho ta đối xử như vậy.

Các ông bà chủ của chúng tôi tuy có tốt bụng thật đấy, nhưng nghèo xác
nghèo xơ, quả đáng là những người ăn mày ăn xin. Thế là chúng tôi bỏ họ
mà dọn sang làng khác, còn nhà cửa, gia súc với lại hàng quán có gì đem
bán tất. Chúng tôi dọn đến ở ngay sát thành phố, trồng bắp cải dẽ cho bà
công nương Mêsêrina. Bà ta vốn là thị nữ trong cung vua, người chẳng đẹp
đẽ gì. Mặt rỗ, ở vậy làm bà cô đầu bạc trắng. Chẳng ai lấy, thế cho nên
đành sống thầm lặng một mình. Nghĩa là chúng tôi thuê mấy bãi cỏ của bà
ta và thật tình là chúng tôi chỉ ở trong một túp lều tranh. Trời lạnh, đã sang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.