TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 348

thể, thì chỉ qua loa vài giọt ! Đau đớn thế đấy !... Đã bảo mà, trời quả báo,
ăn cháo gẫy răng !...

Lão ta còn nói linh tinh đủ thứ, và khi ruổi ngựa theo đường cái lên quá khu
rừng Katsalốp, lão ghìm cương con ngựa thiến da đốm và láng bóng của lão
lại lấy roi chỉ tấm biển đang bị gió đánh lúc lắc trên cột, nhe những chiếc
nanh lợn lòi vàng khè, rung rung cái bụng mà cười rằng:

Ki-iểu mâ-ẫu kia đấy !...Đến mùa thu rồi sẽ biết...

Máy kéo cày vỡ đất sâu tới tận đầu gối, còn dân làng Katsalốpka thì chỉ cào
bới đại khái, theo kiểu “ông cha ta” xưa kia ! Trong khi dân làng
Katsalốpka mỗi đêxiatian thu hoạch được có tám thùng thì những người gia
nhập tập thể vớ được tới bốn mươi thùng. Dân làng Katsalốpka không dám
tỏ lòng ghen tị, đành cười mà bảo:

- Bồ côi bồ cút được chút trời cho...

Nhưng có điều là tới tháng chín, khi ngày hội tới, bà con làng Katsalốpka
bỏ cả hội làng mà sang chơi bên sân tập thể. Họ trầm trồ trước những vựa
thóc đầy căng, ngó ngang ngó dọc, rồi xuýt xoa, đưa những bàn tay chai
cứng sờ nắn chiếc máy kéo.

Trước khi ra về, bác Actem, - một lão nông làm ăn ra trò, - kéo tay Acxêni
ra một bên, quệt cả bộ râu ám khói thuốc lá vào tai anh, thủ thỉ:

- Acxêni Anđrêêvich, chúng tôi có lời cầu xin anh. Anh làm phúc nhận cho
cả bầy cả lũ chúng tôi được vào “chập” thể ! Cả thảy chúng tôi có hai mươi
hộ nghèo…

Acxêni vui mừng cúi đầu chào các cụ.

- Xin hoan nghênh các bác ?...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.