TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 347

- Mệt lắm không, Nhiura ?... Từ nhà đến đây dễ đến mười ba vécxta đấy ?

- Không, em không mệt lắm. Nếu trời không nóng bức thì cũng thường thôi
!

Hai người ngồi bên nhau sát chân một đống cỏ, bàn tay cứng queo cầm
nạng của Acxêni vuốt ve bàn tay vợ, anh động viên vợ bằng nụ cười trong
khoé mắt.

Nhưng chiều về, khi Ana ra đón anh ở bậc thềm, cô ta phải bíu chặt lấy lan
can như e rằng mình sẽ ngã khuỵu xuống. Khó nhọc lắm đôi môi tái nhợt
của cô ta mới thốt ra được:

- Acxiusa !...Chồng…Alếchxanđr gửi thư từ Thổ Nhĩ Kỳ về...nói anh ấy
sắp về…

Thế là không biết rồi đây hạnh phúc sẽ về ai, ai nhiều ai ít ?

Lúa mì của dân làng Katsalốpka bị nắng thiêu cháy sạch, khắp cánh đồng
toàn một mầu nâu, và giữa những bông lúa lơ thơ, không nghe tiếng những
cô gái nói cười. Mà bông lúa nào có ra bông lúa, chỉ rặt một thứ cọng to
xác, rỗng ruột, kêu ràn rạt trong gió. Còn vạt lúa của tập thể nằm giữa rừng
Katsalốp với rừng Ataman , dọc theo đường cái, nơi từ trước mùa thu gió
đã cười cợt trên một tấm biển gỗ đề mấy chữ “Khu canh tác kiểu mẫu”, thì
ở đây, giống lúa mì Kuban mọc cao đến tận bụng ngựa. Người làm sao, của
chiêm bao làm vậy... Từ mùa xuân, khi mưa trút nước xuống đồng làng
Katsalốpka, mà chỉ tưới qua loa cho lúa của tập thể, mới đầu Yasurốp, lão
nhà giầu ở làng (có mười hai đôi bò đực, một đàn ngựa, một máy đập lúa
chạy bằng hơi nước và đôi mắt sắc sảo nhưng nhỏ như mắt chuột) còn nhe
những chiếc răng vàng khè, to tướng ra nhay chòm râu rậm rịt mà nói kháy
rằng:

- Quả là trời có mắt... Ai vâng lời Người, ai sùng kính Chúa Kirixitô, kẻ ấy
được Người ban cho nước mưa, có thế thôi !... Còn bọn cộng sản ở nhà tập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.