TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 345

trong tập thể nháy mắt trêu chọc cười cợt trước mặt hoặc sau lưng anh, -
miễn sao anh gặp được Ana, miễn sao anh nói được cho Ana biết rằng kể từ
vụ đập lúa mùa thu qua, từ khi anh và Ana dùng nạng đánh đống đụn rơm
lúa đại mạch đến nay, thì cả công việc cũng như thế gian này đối với anh
đều không có gì là tươi đẹp nữa...

Từ xa anh đã nhận ra chiếc khăn trùm đầu trắng.

- Chào cô, Ana Xécghêépna !

- Chào anh, Acxêni Anđrêêvich.

- Tôi có vài lời muốn nói với cô.

Cô ta quay mặt đi, bực dọc vò nát chiếc khăn tay.

Trước mặt mọi người cũng phải xấu hổ một tí chứ !... Đang cho bò đi uống
nước thế này mà chuyện trò gì ?... Chị em người ta cười cho ? ...

- Thì nghe tí đã nào !

- Không có thời giờ, bò nó vào ruộng ngô của người ta kia kìa!

- Chờ tí đã !...Vậy tối nay cô đến chỗ mấy cây trăn cho tôi gặp có chút
việc…

Cô ta cắm mặt đi, không ngoái lại.

…Cạnh những cây trăn quấn chặt lấy nhau này, một cây mâm xôi rậm trói
nhằng nhịt mấy bụi cây lại với nhau; và cũng cạnh những cây trăn này, đêm
đêm những con cun cút tụ tập lại thành từng bầy, sương mù vấn vít thêu
những đường vòng vèo trên ngọn cỏ. Acxêni đợi cho đến lúc tối mịt, và khi
nghe có tiếng đất sột soạt rơi lả tả dưới những bước chân vụng trộm của ai
đó, anh cảm thấy những ngón tay mình bỗng lạnh toát đi, mồ hôi trán toát
ra nhơm nhớp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.