TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 444

- Thế còn ngài, có phải ngài là người viết trên một số tờ giấy phải không ?

- Đúng thế, thưa ngài. Đôi khi, một vài bạn bè còn đăng báo của tôi nữa
kia.

- Thôi được ? Các ngài có thể về và khi nào cần, chúng tôi sẽ cho gọi.

- Xin đa tạ. Chúc ngài mọi sự tốt đẹp !

Sáu người bạn đã chôn cất cho “Anh bạn cao kều” người đã chết ở tuổi tám
tư hay tám nhăm gì đó là hai người chúng tôi đã bắt gặp tử thi ngài và bốn
người kia là Elêban Phrutốt Sanchông, chủ cửa hiệu ăn Ein Nêchta; là
Paulinô Cađidăt, Ôchanđô người làm công trong Ngân hàng Tây Ban Nha;
là Ônêsimô, Pênharăngđa Sauhoan, công chức của hãng vận tải là Hêmicô
Gacxilong Êproridát người gác đêm. Mỗi chúng tôi đã chôn cất ngài trong
phần mộ riêng chứ không đến nỗi phải đưa thi hài ngài vào huyệt chung.

Đám tang buồn lắm và hơi có phần sang trọng. Trước đây, tang lễ được cử
hành tốt hơn, có tính cách hơn. Càng về sau, tang lễ càng giản dị nhiều.

Phần mộ của nghĩa địa Elê bẩn thỉu, lộn xộn, hèn hạ và hơi kém phần trang
nghiêm, nó tựa như một xóm thợ gồm những ngôi nhà tồi tàn hiện đang
làm móng. Đất bị giẫm đạp lên nhiều biến thành bùn, không có cây cối,
chim chóc. Không có sự đón tiếp và dĩ nhiên không có tình thương.

Khi từ nghĩa địa trở về, chúng tôi vào quán La Vanhtas ăn bữa. Vì chúng tôi
mệt phờ nên chúng tôi tranh thủ ăn món lòng gà rán để lấy lại sức.

- Ôi cái món lòng gà rán mới ngon và thanh nhã. - Phrutốt San chông giải
thích cho chúng tôi - vì chúng được nuôi bằng những mẩu bánh vụn. Ngày
trước, khi các mệnh phụ ăn món lòng gà rán vào lúc bọn đấu bò được lùa ra
đấu trường, ôi, nếu được nhìn các mẹ lúc ấy thì thích mắt lắm cơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.