TRUYỆN NGẮN HAY 2014 TẬP 1 - Trang 134

hả hê, điên loạn bao vây, gầm gè, hù dọa như một trận cuồng phong. Chị ao
ước mình thành kẻ vô hình tan biến trong không khí để kết thúc cuộc rượt
đuổi đầy ám ảnh này. Đã có lúc chị nghĩ, anh chính là kẻ đồng lõa với
những âm thanh đó.

*
* *
Con đi học về mang theo một vết thương trên cánh mũi. Chị nhìn con

như dò hỏi, như hoài nghi, như cố hồi tưởng lại xem vết thương ấy liệu có
do chị gây ra. Con đáp lại chị bằng một cái nhún vai vừa bất cần vừa cam
chịu.

- Có gì đâu. Con mới đánh nhau với bạn.
Chị ngồi khâu áo cho con, khâu luôn cả tấm tâm tư buồn tơi tả tái tê

của một người mẹ nhìn con chịu đựng những vết thương bằng thái độ bình
thản như là một thói quen.

- Con gặp vấn đề gì với các bạn sao?
Con không trả lời chị, leo lên con ngựa gỗ phi lộc cộc. Chị dừng tay,

nghoẹo cổ nhìn cái bóng đơn độc của con đang cưỡi trên lưng con bạch mã.
Có một hành trình đơn độc trong cậu bé mười ba tuổi. Sự đơn độc này dồn
đuổi sự đơn độc khác. Ba sự đơn độc chạy quẩn quanh trong nhà, từ phòng
ngủ đến phòng ăn. Từ lọ hoa rực rỡ đặt trên bàn đến cái đũa, cái thìa đều vô
hồn trong hình hài, hương thơm, màu sắc. Sự rời rạc, đứt đoạn vương vãi
khắp nơi. Sáng nào chị cũng quét chúng vun lại thành đống trong góc nhà
đợi tiếng kẻng đổ rác mỗi chiều để mang vứt chúng đi.

- Hôm nay mẹ nấu món cá sốt mà con thích nhé.
- Con đâu có thích món đó. Đấy là món mà mẹ thích mà.
Chị ngẩng lên nhìn con. Buông thõng một câu nghe như tiếng thở dài:
- Mẹ vẫn thấy con ăn rất ngon miệng món đó đấy thôi.
- Vậy ạ?
Chị đi vào bếp, vẫn nghe thấy tiếng lộc cộc của ngựa gỗ của chiếc

đồng hồ treo tường nhảy nhót trên từng sợi ven cơ thể. Lúc vo gạo nấu
cơm, chị vớt được sợi tóc của mình chết đuối trong nồi. Chị chợt nhớ đến
sợi tóc dài vướng trên cổ áo chồng sau một đêm đi nhậu. Đêm đó chị cầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.