TRUYỆN NGẮN HAY 2014 TẬP 1 - Trang 52

LẶNG

Đinh Hương

C

ặm cụi với đống bút giấy, stick cả sáng, cô quên cả thời gian nếu

như cô trợ lý trẻ không vào nhắc: “Gần 12h rồi đó chị. Chị ăn trưa ở văn
phòng hay ra ngoài, chị ở văn phòng thì để em gọi đồ ăn về cho, khỏi ra
ngoài làm gì, nắng mà mệt”.

Cô buông bút, ngó kim đồng hồ trên tường. Gần một tuần nay cô tập

trung vào mấy tập bản thảo này, muốn kết thúc việc trước chuỗi ngày nghỉ
lễ. Mỉm cười với cô trợ lý trẻ, cô nhẹ nhàng: “Em cứ đi ăn đi, chị nghỉ một
chút sẽ tính sau. Nếu có gì chị phiền em mua đồ về giúp chị”. Cô trợ lý
cười hiền, “Dạ, có gì chị cứ nhắn em. Chiều em đem hợp đồng cho K. rồi
trả lời về việc làm phim nha chị”. “Ừ, em!”.

Dựa lưng vào thành ghế, cô thả mắt ra tàng lá xanh mướt ngoài cửa sổ.

Sau cơn mưa buổi sáng, lá xanh mượt mà, rực sức sống của ngày chớm hạ.
Bầu trời xanh ngắt, trong vắt không gợn mây. Mới chớm hè mà cái nắng đã
mang màu bỏng rát.

Có tiếng chuông điện thoại. Của V. Anh hỏi cô cũng câu như cô trợ lý

trẻ vừa hỏi hồi nãy. V. nói, nếu cô không muốn đi ăn cùng anh, anh sẽ gọi
đồ ăn rồi cùng tới văn phòng ăn trưa với cô. Cô cười hăng hắc, bảo có thể
đừng tiếp tục coi cô như đứa trẻ vậy được không, dẫu sao cô cũng đã thừa
lớn để không “bị” chăm bẵm từng bữa ăn như này. V. nói, dù cô không cần
thì anh vẫn chăm cho cô, cái cảm giác nhìn cô ăn khiến anh thấy vui vẻ và
phấn khích, dù không hiểu được vì sao. Vậy nên, hãy cứ để anh tiếp tục
được chăm sóc cho cô, và đừng nói năng gì cả.

Cô im lặng một lúc rồi bảo, vậy thì mình đến Sumi đi, em muốn ngồi

lâu một chút trước khi trả lời đạo diễn N. xem có dành kịch bản này cho
anh ta không. V. cười thành tiếng trong điện thoại, vậy thì mười phút nữa
anh đón em ở cửa. Cô tắt cuộc gọi, để điện thoại lên bàn rồi nhìn qua
gương, coi lại nhan sắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.