TRUYỆN NGẮN HAY 2017 - Trang 141

chậm lại chậm lại. Nàng cố bấu vào vai anh nhưng càng cố nàng càng bềnh
bồng và tuột khỏi vai anh, trôi vèo ra cửa xe. Cổ họng nàng rát bỏng. Cơn
gió thốc tới. Nàng ngửi thấy mùi thuốc sát trùng, bụng nàng cuộn cuộn,
nàng muốn nôn. Nàng nghe tiếng mẹ niệm Nam mô a di đà Phật, tiếng mẹ
cầu Quan thế âm Bồ Tát. Không biết đến số bao nhiêu rồi, cứ phải đủ 99
lần mới linh ứng. Nàng chưa bao giờ niệm đủ 99 lần. Phòng 401. Chồng
nàng khóc ư? Anh ấy khóc vì hận đời, vì căm thù lão Sơn béo lừa anh trắng
tay, hay khóc vì thương nàng. Nàng rùng mình. Bức tượng phật Di Lặc gỗ
trắc đen bóng nặng năm ki-lô-gam. Nàng rùng mình nhưng thằng Lô Lô
ngồi sau lưng đang ôm chó Bốpbi cười tít mắt. Sao anh lại mặc cho nàng
chiếc váy hoa nhàu nhĩ này, nàng thích chiếc váy tím mua ở Huế, vải thun
thật mềm, màu thật dịu dàng lãng mạn. Nàng mặc chiếc váy đó đi đám cưới
ai cũng nhìn nàng. Nàng nhìn mình chán nản, khi đau bệnh con người thật
xấu xí. Đau thể xác hay tinh thần cũng là đau, cân đâu mà đong đo được
nặng nhẹ, hơn kém. Thằng Lô Lô ngủ ngon lành giường bên cạnh, bố nàng
đang vỗ vỗ mông nó. Bố gầy quá. Bố rất yêu nàng, hình vóc nàng có nhiều
nét của bố, ai cũng bảo con gái giống cha giàu ba họ. Nàng giàu tình cảm.
Nàng co rúm. Anh ào vào nhanh như lúc anh ào vào xe phóng tới cổng
viện. Nàng ép vào tường, mẹ nàng ngừng lầm rầm, bố nàng ngước lên,
thằng Lô Lô thở đều đều, chồng nàng xích ra khỏi mép giường đứng lên.
Nàng lao đến bên chồng, nàng sợ chàng đánh anh. Chồng nàng luôn dùng
đòn để giải quyết các vấn đề. Anh đẩy chồng nàng xích ra, mắt anh như
mắt ma cà rồng, chồng nàng đặt tay lên trán nàng xong bỏ ra ngoài. Anh
thụp xuống nắm tay nàng đưa lên môi. Nàng muốn nắm tay anh quá, nàng
đặt tay ấp lên tay anh, anh không hề biết, anh đang khóc, anh đang thầm thì
gọi nàng tỉnh lại, rằng nàng không được phép bỏ anh lại, rằng nàng phải vì
thằng Lô Lô, nó đang khát sữa. Anh vùng đứng dậy, bế thằng Lô Lô đặt lên
ngực nàng. Anh vỗ vào lưng nó khuyến khích, thằng bé thèm ti mẹ rúc ráy.
Cổ họng nàng rát nóng. Gió thốc u u quanh nàng. Mắt nàng tối sầm, ướt
lạnh. Nàng huơ tay, nàng quay tròn tròn tìm hướng thoát khỏi bóng tối đặc
quánh. Có âm thanh gì đó, to nữa lên, tiếng nhạc, đúng rồi bài hát nàng
thích, cái giọng nỉ non của Lệ Quyên, bản Dạ khúc của nàng. Có âm thanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.