TRUYỆN NGẮN HAY 2017 - Trang 22

- Con ă..ă... ăn chưa, răng về muộn? - Bà mẹ nằm liệt giường khó

nhọc phát ra những câu hỏi quan tâm con.

- Con ăn tối ở ngoài rồi. Mẹ có thấy ngon miệng không? Con muốn

mẹ là người đầu tiên thưởng thức chiếc bánh đặc biệt này.

Bà mẹ gật gật đầu. Run run há miệng chờ những mẩu bánh Cam bón

vào từng chút từng chút một. Những nếp nhăn dãn ra bình yên trong đôi tay
đỡ đần của con trai. Cam cho mẹ ăn xong, thay bỉm và kết thúc buổi tối
nhục nhã của mình với một ly nước lọc rồi đi nằm. Những hình ảnh hồi
chiều trượt vào trong tâm trí khiến Cam không sao ngủ được. Cam trở dậy
bắc ghế nhìn lên trên đồi, những con đom đóm lập lòe như ma trơi vờn
trong bóng đêm làm cho khoảng tối dường như mênh mông hơn. Cam nghe
trong gió mùi hoa rành rành dậy lên tinh dầu tràm hăng hắc thoang thoảng.
Sinh nhật lần thứ 33, tròn 18 năm Cam xa Ngân. Kể từ hôm Cam quyết
định theo anh Tĩnh vào Nam, nhưng đi chưa được bao lâu thì mẹ bị tai biến
Cam đành phải quay về. Lúc ấy nhà Ngân đã chuyển đi nơi khác sau đợt
đền bù để làm đường cao tốc.

Mười tám năm rồi không gặp, không biết Ngân dạo này thế nào, có

còn nụ cười duyên răng khểnh, có hay hếch mũi thút thít khóc khi nghe
Cam kể những câu chuyện buồn và có còn nhớ về món quà bức tranh vẽ về
đồi sim màu tím.

Ôi! Lúc này Cam nhớ Ngân không sao tả nổi. Nỗi nhớ mơ hồ, xa lắc,

nỗi nhớ của tình bạn hay tình yêu Cam chưa phân định được. Chỉ biết lúc
này nếu có Ngân bên cạnh, Cam sẽ gục vào vai Ngân mà khóc, khóc cho đã
đời mới thôi. Nỗi nhục nhằn sẽ qua đi và Cam lại tiếp tục mạnh mẽ lên để
sống. Vì Cam còn phải lo cho mẹ.

Giấc ngủ chập chờn khó nhọc cuối cùng cũng đến với Cam ngay trên

băng ghế ngoài sân và một ngày mới lại bắt đầu với những bận rộn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.