TRUYỆN NGẮN HAY 2017 - Trang 28

sau mỗi lần cố gắng sinh con nhưng bất thành. Một lần, hai lần, rồi ba lần,
tất cả lại trở về con số không trong ngôi nhà không vẳng lên tiếng cười đùa
con trẻ. À mà không, có thể là bốn.“Nếu kể cả lần đó nữa”...

Bất chợt Tuấn giật mình, trí nhớ nhắc rằng hình như anh quên gì đó.

Anh quờ tay trong túi rút điện thoại ra, năm cuộc gọi nhỡ của Thiên An.
Anh định bấm máy, nhưng chợt nhận ra khúc cua trước mặt sẽ dẫn vào lối
rẽ về thị trấn. “Cũng sắp về tới rồi”,Tuấn định đặt máy lại vào túi. Một cú
xóc xe đột ngột - thường là do đá vụn rơi xuống từ những chiếc xe tải chạy
cho các công trình vẫn thường đi qua đường này - làm chiếc điện thoại rơi
xuống sàn xe. Tuấn nghiêng người nhặt, và khi anh vừa mới ngẩng lên
được nửa đầu thì bất thình lình một bóng đen từ đâu lao đến, vụt chắn
ngang ngay trước mũi xe. Một tiếng két vang lên khô khốc. Mái tóa xõa
đen phủ rụi trên đèn xe rồi đập cốp vào kính trước. Bóng đen chuồi rơi
xuống theo những vệt máu lăn dài rỏ lên kính như vệt mưa. Chiếc xe trượt
thêm một đoạn trước khi quay ngang rồi dừng lại.

Hai mốt giờ bốn lăm.

Khuôn mặt người đàn ông đứng sau quầy phục vụ cứ ám ảnh trong

đầu nàng như một bức điêu khắc bằng đá cẩm thạch trong trí nhớ người tạc
tượng. Người mà Thiên An gặp tối nay - con người đó - làm nàng kinh hãi.
Không phải những vết sẹo trên khuôn mặt, mà là ánh nhìn, cái cách mà hắn
nhìn nàng như thể hắn biết nàng là ai, hắn biết chuyện gì sẽ xảy ra.

Một cái nhìn lạnh lẽo và tối tăm, không lối thoát.

Một ánh nhìn u ám như báo hiệu những chuyện chẳng lành.

Một ánh nhìn trống rỗng và chứa nhiều đớn đau - hơn cả cái chết.

Hay có lẽ nàng say?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.