TRUYỆN NGẮN HAY 2017 - Trang 31

- Em nói sao?

- Mẹ con em mới là người rời bỏ...

Chiếc công-ten-nơ rẽ mưa chạy từ đường Cái Thịnh vừa rẽ tới. Một

bóng hình bé nhỏ nhanh như chớp băng qua làn mưa vụt ngang sang đường
lao ngay đứng chắn trước mũi xe. Mái tóc xõa đập đầu về phía trước rồi lăn
xuống trong một âm thanh rùng rợn và mùi tanh nồng nặc của máu. Một
cảnh tượng hãi hùng diễn ra trong chốc lát làm Tuấn đứng bất động, toàn
thân tê liệt.

- Lan Anh! Lan Anh! - Tuấn bừng tỉnh, anh thét lên. - Lan Anh!...

Hai mươi mốt giờ năm lăm.

- Ai?

Im lặng.

- Ai đó?

Vẫn im lặng. Chỉ có tiếng gió và mưa.

Bà quản gia cầm lấy chiếc đèn pin rồi tiến về cánh cửa. Hi vọng

lànó.Cầu trời lànó. “Xin đừng để chuyện gì xảy ra, xin hãy để cho đêm nay
mọi thứ được bình yên!”.

Bà vặn chốt, và khi cánh cửa nặng nề với âm thanh kèn kẹt được đẩy

ra, những luồng nước bắt đầu bắn tung tóe lên sàn nhà, lên người bà, và
cách đó tầm nửa thước, một cành cây gãy đu theo gió đập cồm cộp vào tấm
tuy lơ chắn nắng như nhịp điệu bàn tay gõ cửa. Một vùng mưa tối đen
không bóng người.

Hai mươi hai giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.