TRUYỆN NGẮN HAY 2017 - Trang 33

Một thứ nước đằng đặc và âm ấm nóng làm nàng ngập ngụa.Máu! Trời ơi
máu!Máu ở đâu mà nhiều thế này. Một vũng máu lênh láng! Thiên An
nghẹt thở, nàng không làm cách nào nhấc được người dậy. Lại một ánh
chớp nữa lóe lên, và lần này, Thiên An nhìn thấy trong vũng máu mà nàng
đang chìm ngập, một hài nhi đỏ hỏn co quắp, dây rốn quấn quanh người.
Một hài nhi nhăn nheo, hai hố mắt trũng sâu trong vũng máu, rồi bất chợt,
nó mở mắt, ánh mắt tối đen hướng về nàng chằm chặp, chằm chặp... Thiên
An hét lên. Nàng lịm đi trong tiếng khóc trẻ con vẳng lên đâu đó. Tiếng
khóc chìm dần, chìm dần vào bóng đêm. Thiên An thấy lạnh, rồi ướt. Có ai
đó kéo áo che lên mình nàng. Bàn tay bế xốc nàng dậy, đi trong lạnh và
mưa.

Hai mươi hai giờ ba mươi.

- Lan Anh! Lan Anh!... Có ai cứu với!

- Này anh! Anh gì ơi!

- Lan Anh...!

Một bàn tay to và chắc nịch níu ấy vai Tuấn lay lay, anh choàng mở

mắt. Trước mặt anh là một cabin xe đang sáng đèn, xung quanh trời tối đen,
và phía bên ngoài một người đàn ông lạ mặt đang nhìn anh đầy nghi ngại.

- Này, anh có sao không?

Người đàn ông đứng ngoài khung cửa kính cúi đầu xuống thấp hơn.

Một cơn đau âm âm u u lan từ đầu xuống cổ khiến Tuấn choáng váng.

- Tôi cũng không chắc... nhưng có lẽ...

- Có chuyện gì vậy?

- Hình như tôi đâm phải một cái gì đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.