TRUYỆN NGẮN HAY 2017 - Trang 61

bấy lâu giữ nguyên kiểu yêu thương ấy. Chị ta luôn quát nạt nó, thế nhưng
lại chưa từng từ chối nó một món đồ gì, một ước mơ nào. Kể cả một đêm
trăng hoa với cơ thể đã quá đát để đổi lấy công việc tốt cho đứa trẻ.

Mưa. Chị ta như kẻ thất thần, đầu bù tóc rối cuống cuồng ra sức giành

lại sự sống cho mẹ con đứa trẻ. Hình như đứa trẻ của đứa trẻ có sức sống
mãnh liệt lắm, dù mẹ nó từ chối mọi sự chăm sóc, dù mẹ nó mỗi lần tỉnh lại
đều tự hủy hoại bản thân mình, nhưng nó vẫn khỏe mạnh.

Trên cánh đồng mé ngoài trại cô nhi, lũ hoa bươm bướm đã tàn giập,

bị chôn vùi. Những thân lúa tàn cong dạt trôi, chỉ để lại những hạt lúa rụng
rơi lang thang dập dềnh trong làn nước đen sâu hoắm. Mấy con đom đóm,
châu chấu cào cào áo xanh áo đỏ năm xưa nằm phơi xác trên những đám
rác.

Cánh đồng bị hủy hoại. Cô gái ngồi ngập sâu trong nước mương, thả

đôi chân trần bên những thành viên của “gia đình bí mật” của cô cách đây
gần hai mươi năm giờ đã không thành hình, soi đâu đó hình bóng của một
cánh đồng tuổi thơ xa tít trong những mảnh vỡ. Xa đến nỗi không biết rõ nó
có vuông bằng sắc cạnh hay không. Cô nhớ đến mảnh vườn mé ngoài trại
cô nhi. Nhớ hình bóng một cô bé tám tuổi dễ thương ngày ngày đi hái rau,
làm bạn với cánh đồng. Cô thả con thỏ phát nhạc ra giữa mênh mông nước
đồng. Nó nổi lên, lênh đênh bơi xa dần xa dần cho tới khi chỉ còn là chấm
nhỏ…

“An! An! An!”

Người đàn bà ngoại tứ tuần tất tả vẫy gọi từ xa. Vẻ mặt hốt hoảng của

chị ta thật trái ngược với nụ cười và những nụ hôn vồ vập hồi đến đây đón
đứa trẻ lên tám.

“An! An! An! Lên bờ đi con, đừng ngâm mình trong nước thế, đứa bé

không có tội. Về với mẹ đi con…on…n.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.