TRUYỆN NGẮN HAY 2018 - Trang 63

không phải dọn phòng cho anh nữa nhưng Ngọc Sương vẫn hay cầm tấm
khung hình để trên đầu giường lên ngắm nghía.

Miếng giẻ lau miết trên mặt kính tự nhiên cũng lướt đi thật nhẹ, thật

nhẹ. Hai đứa bé tóc vàng ươm tay vẫn còn cầm xâu thịt đang ăn dở, người
phụ nữ đang ngẩng lên bên một vỉ nướng tỏa khói đó…

Họ đang mỉm cười. Henry mang ba nụ cười vương mùi khói này đi

nửa vòng trái đất. Ba nụ cười cùng mùi khói cay nồng, dai dẳng từ những
chai Johnnie Walker giúp kéo băng băng đi giúp anh giấc ngủ bị ám bởi
một mùi khác: Mùi cuộn lên từ những cái hố sâu hoắm mỗi lần máy bay
buộc phải nghiêng cánh qua, mở bụng. Mùi của xương, thịt, của tóc nát vụn
ra, cháy khét.

Không có rượu, thứ mùi đáng sợ từ mảnh đất này thậm chí có đêm còn

vấy cả lên ba nụ cười của khung hình anh để đầu giường. Đêm đầu tiên
nằm với cánh tay cồm cộm lông của Henry vắt qua ngực, đã mệt nhoài trằn
trọc cố tìm giấc ngủ, Ngọc Sương còn phải nhức bưng đầu mở mắt khi mùi
rượu tràn ngập cứng phòng.

“Uống chứ, babie?” Ánh mắt xanh của Henry trong đêm ấy thật lạ. Nó

đờ đẫn, buồn thảm.

Ngọc Sương không thể không cầm ly rượu sóng sánh vàng đưa lên

ngang mũi. Không phải Ngọc Sương chưa từng uống rượu nhưng vẫn ngạc
nhiên quá chừng khi nhận ra mùi khói. Một nhấp môi, mùi khói tan trên
lưỡi. Thêm một hơi dài, mùi khói thấm từ trong ruột ra những khoảng thịt
da phơi vàng ệch dưới ánh đèn.

Một cơn buồn không biết từ đâu bỗng đột ngột đổ thốc tới, ào ạt, ướt

mèm hết mọi kháng cự. Ngọc Sương sững sờ khi nước mắt mình rớt xuống.
Henry cũng sững sờ. Vòng tay kéo Ngọc Sương vào lòng và rồi anh cũng
khóc. Tiếng khóc đàn ông cố kiềm nên đùng đục, gãy khúc. Trần truồng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.