TRUYỆN NGẮN HOÀNG MINH TƯỜNG - Trang 13

thiên hạ, có lẽ chỉ dưới ông viện trưởng. Chữ ký của lão để lấy về sáu tỷ
đồng cho dự án “Kho tàng phi vật thể tiếu lâm dân gian vùng Cổ Hến” vẫn
còn tươi rói trong kia. Thế mới đau chứ !

Lão Từ bỗng nghĩ đến cái thuyết chính danh của đức Khổng Tử bên

Tàu. Tiếm quyền để mà làm vua thì không chính danh. Không ai bầu mà tự
coi mình là thủ lĩnh thì không chính danh. Lừa bịp, biển lận để làm lãnh
đạo thì không chính danh. Quá qui định của tuổi sinh học mà vẫn tham
quyền cố vị là không chính danh. Về hưu rồi mà vẫn muốn đến cơ quan
làm việc là không chính danh…Không chính danh thì đến một người gác
cổng cũng đuổi được lão ra ngoài. Lão Từ có thể nhờ ông viện trưởng ăn
gian được ba tuổi mới chịu về hưu. Ba năm ăn gian ấy, lão không chính
danh, nhưng vẫn nhơn nhơn làm dự án này đề tài kia, vì nghĩ mình vẫn
chính danh. Nhiều lúc máu kẻ sỹ nổi lên, biết mình ăn gian, thấy da mặt
mình bì bì dầy, nhưng lão còn tự an ủi vì có người bảo lãnh. Bây giờ, chính
gã bảo vệ kia vừa cho lão một cái tát. Ông vào đây làm gì? Ông già khú đế
thế kia, quần áo bệnh viện thế kia, lại chống gậy nữa… thì vào chốn thâm
nghiêm này thế nào được?

Đau quá. Lão Từ chực khuỵu xuống. Lão chới với nhìn bầu trời và

vòm cây quay cuồng…

Rất xa, như ở đâu đó, như thoảng trong gió, lão nghe thấy kêu:
- Kìa, gọi xe cấp cứu ngay… Người cơ quan ta đấy... Tôi mới ký giấy

cho ông cụ về hưu…

Đúng là tiếng ông giáo sư tiến sỹ, viện trưởng của lão.
Hiếm có người trên đời tốt như thế.
Xuân Tân Mão, 2011
Tết Nhâm Thìn 2012

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.