TRUYỆN NGẮN KINH DỊ - Trang 123

lượt bước vào, kính cẩn bắt tay các khách hàng lớn và, nói
chung, cư xử như họa sĩ khiêm tốn nhất, ông rình rập khắp
hành lang tranh, nghe được những bình luận khâm phục về các
tranh vẽ mới và một ít lòng tự tin cũ trở về với ông. Lưng ông
thẳng lại; dáng đi vững vàng hơn; thậm chí ông còn phá lên
cười. Một tiếng sau khi khai mac, ông đã trở lại với Louis Fedj
ngày xưa.

Khi đó Auguste Bougère bước qua cửa.
Khi thấy ông người Pháp bước nhanh qua hành lang tranh,

tay đút túi, đôi chân ngắn lanh lợi, Louis cảm thấy mạch tim
đập nhanh lên. Ông nhìn theo nhà phê bình tờ Herald đứng
trước tranh, hai chân dạng ra, chĩa cái mũi khoằm ra trước
trong khi cặp mắt sáng rực như đâm xuyên qua những lớp sơn
trét trên vải tranh. Sự hiện diện của ông khiến đám khách tham
quan cảm thấy khâm phục; họ tránh ra để cho phép ông thoải
mái xem xét các tác phẩm của Louis Fedj.

Từ từ, như đang bị nhập đồng, Louis bước lại gần.
- Ông Bougère ơi?
- Vâng, sao hả?
Bằng động tác đột ngột, người đàn ông nhỏ bé xoay cái đầu to

để nhìn Louis.

- Tôi... tôi muốn cám ơn ông đã đến.
- À há?
Ông người Pháp có vẻ không hiểu. Rồi môi ông hở ra để lộ

một nụ cười có răng nanh.

- À! Phải rồi, dĩ nhiên. Anh đã không trưng bày tranh, ờ ờ,

một khoảng thời gian rồi phải không?

- Không trưng bày.
- Vậy những bức tranh này mới hả?
- Đúng.
- Hiểu rồi.
Ông đâm thẳng ra cửa, lôi Louis đi theo phía sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.