TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 131

- Thì có gì là...?

- Phải chăng ông không cho rằng từ cái máy tự trượt này... - Anh

phóng viên rời mắt khỏi cuốn sổ ghi chép và nhìn về mô hình một cái máy
bay do Xiôncốpxki cấu tạo... - từ cái máy tự trượt này đến cái đó - một
khoảng cách, nhưng ta nói lớn ghê gớm ư?

- Ông cho phép nói đùa thế, thưa công tử! Như ông đã biết tôi là thầy

giáo nên tôi thích người ta ăn nói sao cho đúng văn phạm.

- Cái đó là tôi nghĩ vậy thôi. Kônxtantin Eđuacđôvits. Còn nói chung

ra thì tôi có học vấn đại học. Trường đại học tổng hợp Iuziep, Kônxtantin
Eđuacđôvits.

Xiôncốpxki sửa lại mục kỉnh, ông mỉm cười.

- Thưa chư huynh, còn tôi lại không thể khoe khoang vì điều đó. Đáng

tiếc cho bản thân, tôi chưa tốt nghiệp đại học. Thế cái này thì sao?... Tôi đã
đọc đúng hơn là đã tìm hiểu, đi sâu vào công trình của ông, cái có tên là
"Việc nghiên cứu các không gian vũ trụ bằng các dụng cụ phản xạ". Kể ra
thật lý thú nếu được biết: ông đã học hỏi ở đâu, ai là người thầy - bác học
đầu tiên của ông, ai đã gợi cho ông những cái... Nói thế nào đây...

- Những cái vô nghĩa? - Kônxtantin Eđuacđôvits đỡ lời.

- Không, không...

- Công tử ơi, chớ có ngại ngùng, cứ mạnh dạn mà nói...

- Vâng đây, đây, từ sau này mới thật chính xác - những tư tưởng mạnh

bạo...

Kônxtantin Eđuacđôvits hít mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.