TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 160

- Tốt hơn là mẹ sẽ mua cho con một con tàu nhỏ.

Nhưng Vôlốtka lắc đầu.

- Con "ứ" thích tàu thủy mẹ mua. - Nó nói và nhặt mảnh gỗ ở sàn lên.

Bạn bè của nó có những con tàu nhỏ rất đẹp. Có cả ống khói, cả cánh

buồm. Còn Vôlốtka chỉ có một mảnh gỗ nham nhở đẽo gọt dở dang.

Nhưng chính cái mảnh gỗ kỳ cục được gọi là con tàu ấy lại đã đóng

một vai trò rất quan trọng trong số phận của Vôlốtka. Nó đã giúp cho
Vôlốtka tìm ra người bố.

Một lần Vôlốtka đi lại thơ thẩn ở hành lang trước căn hộ, tay cầm con

tàu - mảnh gỗ, và chạm trán với bác hàng xóm Xécgây Ivanôvits. Bác hàng
xóm là phi công. Suốt ngày này sang ngày khác, bác ấy bận công việc
ngoài sân bay. Còn Vôlốtka thì "bận" ở trường mẫu giáo. Vì thế mà chú bé
và người phi công không gặp nhau và hầu như không biết nhau.

- A, chào người anh em! - Xécgây Ivanôvits thấy Vôlốtka ở hành lang,

liền lên tiếng chào.

Vôlốtka ngẩng đầu lên và chăm chú nhìn người hàng xóm. Bác ta mặc

sơ mi trắng, còn quần dài và giày ủng của bác ta là quần dài và giày ủng
của quân đội. Chiếc khăn mặt vắt vai.

- Xin chào! - Vôlốtka đáp lại.

Đối với mọi người, cả người lớn lẫn trẻ con, Vôlốtka đều xưng hô cộc

lốc như vậy.

- Tại sao người anh em thơ thẩn một mình ở hành lang thế này? - Bác

hàng xóm hỏi.

- Chơi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.