TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 161

- Sao người anh em không ra ngoài trời?

- Không được phép. Bị ho.

- Hẳn là tại đi giày không có bọc cao su sục vào vũng nước chứ gì?

- Không. Cháu ăn tuyết.

- Rõ.

Đến cuối câu chuyện xảy ra ở hành lang mờ mờ tối, bác hàng xóm

nhận thấy mảnh gỗ trên tay Vôlốtka.

- Người anh em có cái gì ở tay thế?

- Con tàu nhỏ.

- Đây mà là con tàu ư? Đây là mảnh gỗ chứ đâu phải tàu bè gì. - Bác

hàng xóm nói và đưa ra một ý kiến. - Để đây làm cho người anh em một
con tàu nhỏ bé.

- Nhưng đừng có làm hỏng gỗ đấy. - Vôlốtka đe trước và đưa cho bác

hàng xóm mảnh gỗ.

- Thế tên người anh em là gì nhỉ? - Vừa xem xét mảnh gỗ, bác hàng

xóm vừa nhân tiện hỏi chú bé.

- Vôlôđia.

- Vôlốtka hả?

Vôlốtka hay đấy. Mẹ vẫn gọi chú là Vôlôdenka, vậy mà ở đây lại là

Vôlốtka. Hay lắm.

Trong lúc Vôlốtka ngẫm nghĩ vê cái tên gọi mới của mình, thì bác

hàng xóm đã lấy ở túi ra một con dao gấp và khéo léo bắt đầu gọt mảnh gỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.