TRUYỆN NGẮN NGUYỄN QUANG SÁNG - Trang 119

Số là hôm đó tao mang về hai vali tiền. Đến cái đồn cuối cùng trước

khi vào căn cứ thì trời về chiều, tao xách hai chiếc vali tiền đi thẳng vào
đồn. Cái đồn này coi như đồn biên giới giữa hai vùng ta và địch. Khi tao
bước vào tên trung úy đồn trưởng biết tao là ai rồi, nó đã nhận được điện
của một viên đại tá đàn anh báo trước, nó chực sẵn ngoài cổng.

- Chờ cậu Hai lâu quá! - Vừa vồn vã vừa đỡ lấy hai chiếc vali và hỏi -

Gì mà nặng dữ vậy cậu Hai?

- Tiền! Tiền gỗ, tiền phát lương.

Sau đó tao hỏi:

- Ơở đây có gì vui?

- Khỉ ho cò gáy, buồn thúi ruột!

- Bây giờ làm gì vui?

Nó nháy mắt cười nửa miệng rất đểu:

- Cái gì vui, cậu Hai biết rồi!

Hiểu ý, tao lịnh cho nó:

- Gọi về Sài Gòn, lấy một chiếc trực thăng, chở em xuống, mỗi thằng

một em.

Bọn lính đứng xung quanh nhảy dựng lên, có thằng chạy lại đấm bóp

hai vai tao...

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, đổi hết tiền, một hôm gặp lại bọn tướng

tá trong nhà hàng, mượn rượu tao chửi thẳng vào mặt chúng nó:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.