TRUYỆN NGẮN NGUYỄN QUANG SÁNG - Trang 146

TRUYỆN NGẮN NGUYỄN QUANG

SÁNG

Nguyễn Quang Sáng
www.dtv-ebook.com

Người Bạn Lính

Tôi không ngờ, người mà tôi sẽ viết bản báo công để chọn phong anh

hùng là thằng bạn của tôi, thằng Tấn. Bạn cùng xóm, bạn từ lớp một đến
lớp ba trường làng. Hai đứa xa nhau từ khi tôi học cấp hai, còn nó ở lại nhà
với nghề mộc, nghề cha truyền con nối và chơi thì chơi với bạn chăn trâu
hàng xóm. Tuổi mười bốn, mười lăm mà nó làm được khối tiền. Khéo tay,
nó lượm gỗ vụn, đục đẽo làm những chiếc ghế nhỏ như cái cốc, cái bàn nhỏ
như bàn tay, làm cả bộ salon nhỏ xíu, khách hàng ai cũng thích mua để
trưng tủ kiếng. Hết cấp hai, tôi lên tỉnh, từ nhà trường tôi ra thẳng chiến
khu. Còn nó, cũng năm ấy(không hẹn) nó ra đi từ trại mộc. Âấy là năm
1950, hai đứa cùng tuổi mười tám.

- Mầy viết báo công cho tao hả Quang?

Vẫn cái giọng xuề xoà, thân mật "mầy- tao".

- Được không? Hay là chọn người văn hay chữ tốt hơn tao?

- Được mầy là tao mừng. Tao thấy mấy thằng sắp làm anh hùng như

tao, thằng nào cũng khổ. Nhà báo nhà văn tụi mầy tra hỏi còn hơn công an
hỏi cung, hỏi cả cái thời còn ở truồng, hỏi ở nhà ăn cái gì nữa. Cực hơn
đánh giặc ! Với mầy thì tao khỏi nói, ăn cá chốt hay cá linh, ăn đọt xoài
chấm mắm hay bông điên điển làm nhưn bánh xèo, mầy biết ráo. Đánh giặc
bằng ống thụt, tắm sông, nhảy từ lan can cầu xuống, hay leo dừa, leo xoài,
lật đất cày bắt dế hay đá cá lia thia, cái gì tao chơi mầy cũng chơi, khỏi hỏi,
khỏi nói, được mầy là tao khỏe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.