TRUYỆN NGẮN NGUYỄN QUANG SÁNG - Trang 159

- Đến bữa nay thì vững rồi, tao muốn mày dẫn tao đi chơi một trận, xả

hơi - Tấn vừa nói vừa đưa tay vỗ túi - Bữa nay tao có.

Nhìn cái vẻ hớn hở và xuềnh xoàng của Tấn, tôi ướm:

- Đi bia ôm?

Tấn trợn mắt nhưng miệng lại tủm tỉm:

- Thì cứ thử xem. Nè, tao nghe nói nhà báo tụi mầy ở đâu cũng có mặt,

thiệt bụng là đi chơi, nhưng nếu có ai bắt bẻ thì nói là đi lấy tài liệu, phải
không?

Tôi cười.

- Như tụi mầy sướng thật !

- Dám đi không?

- Ưừ thì đi. Đừng sợ tao hư!

Nói vậy chứ tôi đưa anh đến một quán khác, một cái quán quen, có

nhạc lúc xập xình, lúc nỉ non, có các em son phấn tới lui, bưng rót, có khăn
mát ướp dầu thơm, một cái quán sạch sẽ về nhiều nghĩa.

Tình cờ gặp mấy anh bạn nhậu làm xuất khẩu, những người bạn làm

ăn khá giả. Thế là chúng tôi quây thành một bàn. Tấn đưa tay xuống bàn
quèo tôi, biết ý tôi giới thiệu anh, thằng bạn tôi, chủ một trại mộc. Anh bạn
làm xuất khẩu của tôi, một người bạn tuổi trên dưới năm mươi, khỏe mạnh,
đầu hớt "cua" cũng vốn là con nhà lính, liền bưng ly đưa thẳng lại Tấn:

- Một ly làm quen!

Cả hai đều cạn trong một hơi, hai cái ly vừa đặt xuống thì hai cái

"bốp" nổ cùng một lúc, trong ánh đèn màu, hai cô em xuất hiện từ lúc nào,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.