TRUYỆN NGẮN NGUYỄN QUANG SÁNG - Trang 201

- Cái thằng! Chơi lâu mà không biết! Tao có nhậu trong giờ làm việc

bao giờ đâu mậy! Chiều tao mang theo chai rượu bù tiền nhuận bút cho
mày.

Sau buổi chiều mừng cái chuyện ngắn của tôi hôm ấy, bẵng đi rất lâu,

hai đứa không gặp nhau.

Một hôm bỗng thấy nhơ nhớ, thuận đường tôi rẽ vào nhà Mười Biện

gặp cô giáo Hạnh đang tưới kiểng:

- Aảnh vừa về, suýt chết đó anh!

Mười Biện xuất hiện với gương mặt của người khác, nếu gặp ở ngoài

đường, không thể nhận ra, râu tóc bờm xờm che kín cả mặt.

Chuyện lạ, Mười Biện bưng ra một bình rượu cần đặt lên bàn:

- Thứ thiệt! - Mười Biện xoay chiếc cần qua tôi: Nút một hơi đầy.

- Sao?

Nghe mùi rượu nếp than, ngon! Chán đời hay sao mà râu ria dữ

vậy.Vô hang hùm bắt cọp - Râu ria để vào sào huyệt của bọn Fulrô. Khi
nào mày thấy tao cạo râu ria hớt tóc như cũ coi như tao làm xong nhiệm vụ.

Mười Biện xoay cái cần qua nút một hơi dài, thở khè một tiếng, bắt

đầu hào hứng:

- Có một chuyện ly kỳ. Một cán bộ bị Fulrô bắt. Nó đem anh ta ra bắn.

Sắp bắn, bọn chúng thấy tiếc cái bộ quần áo của cán bộ. Cởi áo thì phải mở
trói. Vừa mở trói xong, thừa cơ, anh cán bộ dùng võ thuật quật một thằng,
cướp luôn súng, nổ liền mấy phát rồi lao vào rừng rậm trầm mình dưới con
suối. Mày thấy lên phim được không?

- Anh cán bộ tên gì? Mười Biện trả lời tên người cán bộ giọng ấp úng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.