TRUYỆN NGẮN NGUYỄN QUANG SÁNG - Trang 27

Đến nơi, cái khu nhà và những góc phố mà Nhung định lấy làm vị trí

chiến đấu lại bị sụp đổ. Rõ ràng là bọn giặc cố ý san bằng khu phố để tạo
thành một bãi trống cho chiếc xe tăng. Đứng trong một ngôi nhà chúng tôi
nhìn thấy chiếc xe tăng đang lù lù án giữa đường. Vẫn còn quá xa tầm
súng, chưa đánh được, nhưng không thể quay về nếu chưa diệt được nó.
Các chiến sĩ đang phân tán và đang tìm cách chiến đấu. Còn tôi, mọi ý nghĩ
của tôi đều tập trng vào một câu hỏi gay gắt: Có nên tổ chức một đợt xung
phong để yểm trợ cho tổ đánh tăng không? Trong óc tôi nảy ra nhiều câu
trả lời, và dự kiến nhiều tình huống khó khăn.

Trên trời, trực thăng vẫn lượn qua bãi trống ấy.

Tôi đứng trong căn nhà nhỏ mù mịt khói, hé cánh cửa màu gụ nhìn

chiếc xe. Chiếc xe vẫn nổ súng, lúc dồn dập, lúc thưa thớt. Lúc ấy, Nhung
đứng bên cạnh tôi, cũng ghé mắt nhìn qua khe hở của cánh cửa.

- Làm sao bây giờ chú - Với giọng lo âu, Nhung cứ lặp đi lặp lại câu

hỏi ấy, nhưng tôi không đáp. Đầu óc tôi đang căng thẳng.

- Hồi nãy, lúc cháu đi ngang qua đây, khu nhà này vẫn còn nguyên,

còn người đông. Nó ác quá ! - Nhung tắc lưỡi.

- Nếu như lúc nãy thì cháu sẽ đưa chú đứng sát bên nó rồi. Nó ác quá !

Làm sao bây giờ chú ? - Nhung cứ thì thầm hỏi tôi. Nhung bỗng nói như
reo lên:

- Trời ! Nếu mình đứng được trên đó mình bắn xuống ! - Nhung chỉ

cho tôi ngôi nhà ba tầng phía bên kia đường sát bên chiếc xe. Nhìn kỹ, tôi
thấy trên những tầng nhà màu sữa đục ấy loáng thoáng có mấy tên lính. Sau
một lúc quan sát, tôi khẳng định đó không phải là một cái đồn một cái bót
cảnh sát, đó là ngôi nhà của thường dân mà chúng đang chiếm. Biết vậy,
nhưng đâu có thể bỗng dưng mà đứng trên những nhà tầng đó được.

Nhung đưa tay khẽ đẩy cánh cửa, nhìn ra xa. Nhung bỗng kêu lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.