TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 128

cành ổi, lấy chân hắt nước lên trên bè rau rút để ngắm những ngọn lá bị
động dần dần cúp lại và rũ xuống như lá héo. Nàng nói:

- Anh có nhớ hôm nào phải ăn canh khoai rau rút trừ cơm không?

Triết cười đáp:

- Thế mà chưa bữa cơm nào ngon hơn.

Một lúc, Thoa vẻ mặt hơi buồn, chép miệng nói:

- Em ước ao chẳng bao giờ phải gặp nông nỗi ấy nữa. Triết hỏi:

- Cô sợ nghèo lắm à?

Thoa yên lặng không đáp. Triết nhìn tấm áo trắng vá vai, chiếc khăn

đã cũ của Thoa, chợt hiểu và đem lòng thương hại nỗi lòng của người bạn
gái có nhan sắc nhưng vì nghèo không dám nghĩ đến sự điểm trang. Chàng
nói đùa để an ủi Thoa:

- Tôi ăn bữa cơm khoai hôm đó ngon hơn bữa cơm sang trọng, cũng

như tôi nhìn cô mặc bộ quần áo nghèo này đẹp hơn khi cô mặc bộ quần áo
sang.

Thoa mỉm cười nói:

- Sao anh biết? Vì em chưa mặc bộ quần áo nào sang trọng cả.

Triết đáp:

- Cũng chả mấy lúc nữa.

Chàng nói câu ấy vì chàng nghĩ rằng không mấy lúc nữa chàng thi ra,

chàng sẽ đi làm và lúc đó không sợ thiếu tiền để giúp nhà Thoa nữa. Chàng
sẽ lấy Thoa làm vợ và hai người sẽ mãi mãi sống gần nhau như đã sống gần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.