TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 129

nhau từ trước đến nay. Triết yên trí rằng đó là một việc tất nhiên, không thể
khác được.

Đột ngột, Thoa hỏi:

- Chỉ còn một năm nữa anh đã thi ra rồi, nhỉ? Triết sung sướng nghĩ

thầm:

- Thoa cũng một ý nghĩ và một ước vọng như mình. Mấy ngày trước

khi lên Hà Nội, nhân một buổi mẹ Thoa đi vắng, Triết sang bên nhà Thoa
và nhất quyết định tỏ cho nàng biết cái tình yêu ngầm ngấm của mình trong
bấy lâu. Chàng phấp phỏng lo sợ, vừa đi vừa lựa trước những câu sẽ phải
nói với Thoa.

- Anh Triết đi đâu mà vội vàng hấp tấp thế kia.

Câu hỏi và một tiếng cười giòn theo luôn sau làm Triết giật mình

ngửng lên. Thoa lúc đó đương đứng bên một cái lồng chim treo ở cành cây
nhãn.

- Anh cho hộ em con chim này vào lồng. Triết hỏi:

- Sao cô bắt nó?

Thoa đặt con chim vào lòng bàn tay Triết, nói:

- Em có bắt nó đâu. Nó ở trong lồng bay ra, em đuổi mãi mới tóm

được anh chàng... Mệt quá.

Vì Triết đứng gần sát nên thấy hơi thở của Thoa đưa mơn man qua má

chàng. Lúc cho con chim vào lồng, Triết có ý để đầu chàng chạm vào khăn
Thoa. Thoa cứ đứng yên, chăm chú nhìn con chim vờ như không để ý đến.
Triết hỏi:

- Sao cô lại cứ nhất định cho nó vào lồng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.