TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 131

Anh lại nói với bác cả mua hộ một tấm áo lượt tây màu trứng gà, và

khi về nghỉ, anh lại lấy đem về cho tôi để tôi làm quà cho cô Thoa. Cô ấy
nay mai sắp lấy chồng, lấy cậu Lộc ở trên tỉnh, cháu ông Vịnh ấy mà. Có lẽ
hôm cưới đúng ngày nghỉ, anh về mừng cho em. Anh nhớ dặn bác cả mua
cho được thứ màu trứng gà vì xem ý cô Thoa chỉ thích màu đó.

Đọc xong đã lâu mà Triết vẫn còn ngồi yên nhìn chòng chọc vào mấy

dòng chữ. Chàng cau mày như người chưa hiểu lẩm bẩm:

- Thế này là nghĩa lý gì?

Chàng đọc lại những dòng chữ do tay em chàng viết một lần nữa,

thầm mong em chàng viết đùa chơi. Nhưng không, em chàng còn nhỏ chưa
thể đùa như vậy được. Chàng cầm cái phong bì lên xem dấu nhà dây thép.
Bỗng chàng để ý đến nét chữ:

- Chính chữ của Thoa.

Ở nhà chỉ có Thoa là đề nổi phong bì, nên Triết không lấy làm lạ;

chàng tự hỏi:

- Nhưng Thoa có biết trong thư viết gì không?

Triết toan xin nghỉ học để về ngay, nhưng nghĩ không tiện, nên đành

đợi đến ngày nghỉ.

Hôm về tới nhà gặp mẹ, chàng cố giữ vẻ thản nhiên vứt gói vải xuống

giường nói:

- Áo của cô Thoa. Mẹ chàng vội hỏi:

- Mua được thứ màu trứng gà đấy chứ?

Thấy mẹ hỏi vậy, Triết biết ngay là chuyện thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.