TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 133

- Cháu lấy chồng nghèo, tấm áo này là quý lắm rồi.

Thấy mẹ đi sang buồng bên, Triết lại gần Thoa, hỏi mỉa mai:

- Sao cô bảo cô sợ nghèo lắm kia mà?

Thoa mở to mắt nhìn Triết, không hiểu, và trên mặt hơi thoáng qua vẻ

buồn. Triết vờ như không để ý đến, nói luôn:

- Cô bảo cô chưa mặc chiếc áo sang trọng nào, bây giờ tôi muốn xem

cô mặc áo cô dâu ra làm sao?

Triết thấy mình tàn ác và nói những câu không có nghĩa lý gì. Chàng

hối hận, nhưng hễ muốn dịu giọng nói một câu để mừng nàng, thì Triết
thấy như nghẹn ở cổ. Chàng biết mình không sao giữ nổi giận, nên đi lảng
ra ngoài vườn. Trong nhà có tiếng Thoa nói sẽ với mẹ chàng:

- Độ này anh Triết lo học thi nên trông người gầy sút hẳn.

Vì biết là Thoa yêu Lộc như một người tình nhân, mà chỉ coi chàng

như một người anh, nên sau một đêm băn khoăn. Triết nghĩ không gì hơn là
bỏ đi xa để khỏi làm bối rối Thoa vô ích. Chưa hết hạn nghỉ, chàng đã từ
biệt mẹ lên Hà Nội.

Ngày cưới Thoa lại đúng vào dịp Tết, nể lời mẹ nói khẩn khoản nên

Triết phải về để đi đưa Thoa về nhà chồng. Hôm đón dâu, Thoa mặc chiếc
áo lượt màu trứng gà phủ trên chiếc áo xa tanh da đồng, chiếc áo lượt mà
chính tay chàng đã mua về. Nàng thân mật hỏi Triết:

- Anh trông em thế nào?

- Cô dâu thế kia thì đến nhạn cũng phải sa!

Chàng thấy Thoa đẹp và đáng yêu hơn trước; lạ nhất là tuy cảnh ngộ

thật mỉa mai đau đớn mà Triết lại thấy lòng mình bình tĩnh như không, có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.