TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 134

phần lại hơi vui nữa.

Chàng vừa cười nói vừa ngắm Thoa ngồi ấn tóc và nói chuyện với chị

em bạn. Thỉnh thoảng Thoa ngửng lên; khi hai con mắt nàng gặp mắt Triết,
nàng có ý ngừng lại nhìn lâu một chút. Triết thấy hai con mắt Thoa như nói
riêng với chàng:

- Em sung sướng.

Triết mỉm cười sẽ gật như đáp lại.

- Anh cũng thấy thế.

Trong lúc đưa dâu, Triết không thấy mặt Thoa nữa. Mãi đến khi họ

nhà gái về, cô dâu đứng ở cửa buồng chào mọi người, Triết mới lại gặp.

Thoa như người mất hồn, ngơ ngác nhìn, nước mắt chảy quanh. Đoán

là Thoa đưa mắt tìm mình, Triết đi lại gần; chàng thấy Thoa khi nhìn chàng
hình như có vẻ bớt lo, vì được có một người bạn thân đứng cạnh.

Thoa chắp tay, nghiêm trang chào Triết:

- Lạy anh ạ.

Rồi bỗng nàng ứa nước mắt, cúi mặt khóc nức nở. Một người trong họ

nói:

- Cô dâu chưa chi đã nhớ nhà rồi.

Tuy đó là cử chỉ rất thông thường của các cô dâu mà Triết cũng sinh ra

nghĩ ngợi mãi. Chàng nơm nớp sợ Thoa chưa hẳn đã được hoàn toàn sung
sướng.

Nửa năm sau, Triết mới có dịp biết rõ. Lúc đó bà Huấn đã rời quê nhà

lên ở với con rể dạy học tư trên Vĩnh Yên. Nghe tin mẹ chàng mệt, bà Huấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.