TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 139

giờ trở về với chàng nữa.

Một hôm, hôm đó tự nhiên Triết thấy vui vẻ lạ thường. Chàng biết cái

lẽ khiến chàng vui, nhưng chàng không dám tự thú. Như cái máy, Triết lấy
vé xe lửa lên Vĩnh Yên. Chàng tìm đến nhà Thoa ở và sẽ lấy cớ rằng có
việc đi qua Vĩnh Yên vào thăm bà Huấn và Thoa trong lúc đợi giờ xe về Hà
Nội. Cái cớ ấy tự nhiên lắm, Thoa cũng thấy thế, nhưng không biết tại sao,
đến khi nhìn thấy cổng nhà Thoa, chàng cho là không thể được. Chàng
không còn đủ can đảm để nói dối nữa, mà chàng lại tin chắc chắn rằng thế
nào Thoa cũng biết là chàng nói dối.

Sẵn có cái quán gần đấy, chàng vào ngồi uống nước. Cổng nhà Thoa

lúc đó đóng kín. Sau bức giậu găng ta lẫn dâm bụt chỉ lộ ra một cái mái
tranh và mấy ngọn cau in trên nền núi cao.

Trời đã về chiều, một buổi chiều vàng người ta thường thấy những khi

bắt đầu mùa hạ. Ánh chiều tà lướt trên áo chàng, trên bãi cỏ ngay trước
cổng và nhuộm vàng những thân cau trong sân nhà Thoa. Triết ngồi yên
lặng, nghe rõ tiếng mình thở. Chàng tin rằng lúc đó Thoa đương ngồi chơi
mát ngoài sân mà ánh sáng của buổi chiều vàng chàng đương ngắm đây, ở
bên kia giậu, cũng lấp lánh trong đôi con mắt của Thoa.

*

* *

- Anh nghĩ gì vậy?

Nghe tiếng Kính hỏi, Triết vứt điếu thuốc lá cháy dở ra cửa sổ, quay

lại.

Triết nhấc tờ báo lên, đưa cho Kính xem, nghiêm trang nói:

- Vài hôm nữa tôi lên Vĩnh Yên mở trên đó một buồng giấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.