TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 145

- Hôm nay có canh rau ngót nấu tôm. Ngày trước anh thích ăn lắm cơ

đấy. Để em vào nấu thật ngon anh xơi.

Triết nhìn Thoa mơ mộng:

- Cô nhớ lâu nhỉ!

Tuy vẫn chân thật định tìm hết cách làm cho Lộc được tha, mà Triết

lúc đó thấy mình thầm mong cho Lộc phải tù chung thân. Nghĩ đến hai sự
trái ngược ấy, Triết mỉm cười.

Bà Huấn bỗng bảo khẽ Triết:

- Anh cố giúp em nhớ. Bác lo quá, bác chỉ sợ có làm sao thì em nó hóa

điên mất, anh ạ.

III

Thoa đứng ở bờ ao, tay vịn cành ổi, khoắng nước rửa chân. Triết lững

thững đi lại gần vừa đi vừa có cái cảm tưởng là lạ rằng chàng đương sống
lại những phút mà một năm nào trước kia chàng đã sống qua một lần rồi.
Chàng cố nghĩ, nhưng không nhớ ra.

Chính quãng đời trong ba năm chàng sống trở lại bên cạnh Thoa, từ

khi Lộc bị bắt, chàng thấy nó giống quãng đời tuổi trẻ của chàng quá, nên
những kỷ niệm của hai thời kỳ lẫn lộn với nhau, không sao phân biệt rõ.

Đối với Thoa, chàng đã hết sức nhưng không làm thế nào được, vì

chính Lộc mới nhập hội kín, chưa kịp hành động việc gì đã bị bắt ngay. Khi
lấy cung, đứng trước mặt anh em, Lộc không từ chối điều gì, nhiều việc
không hề nhúng tay qua, Lộc cũng cứ nhận liều. Lộc bị án hai mươi nhăm
năm phát vãng. Sau khi Lộc ra ngoài Côn Đảo, thì bà Huấn đưa Thoa về
nhà quê. Triết nói với mẹ giúp Thoa mở một ngôi hàng tấm để lấy kế sinh
nhai; chàng thì thỉnh thoảng lại về chơi y như là độ chàng còn học trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.