TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 149

Triết hồi hộp đợi câu trả lời của Thoa. Chàng mừng rằng đã nói thoát

được câu chàng định nói từ bao lâu. Nhưng Thoa lại hiểu ra cách khác,
nàng đáp:

- Em không có anh thì khó lòng mà sống nổi được đến bây giờ.

Thấy Thoa hiểu câu hỏi của mình ra ý khác, Triết biết rằng không bao

giờ chàng còn có can đảm hỏi Thoa lại một lần thứ hai như thế nữa.

*

* *

Cách đó một tháng, Triết chưa có dịp nào về quê thăm Thoa, thì bỗng

được tin chính phủ dự định ân xá các chính trị phạm. Chàng vội vàng đáp
ngay xe hỏa đêm về báo tin cho Thoa biết.

Mười giờ tối chàng về tới nơi. Bên nhà Thoa còn đèn sáng; chàng cầm

bức thư của người bạn bên Pháp gửi về chạy vội sang.

Thoa cầm đèn ra hiên soi, ngơ ngác không hiểu có chuyện gì mà Triết

về khuya khoắt vậy. Triết mỉm cười giơ tay đỡ lấy cái đèn:

- Cô để tôi cầm hộ... tôi sợ nó vỡ.

Sau khi đặt đèn lên bàn cẩn thận, Triết mới đưa bức thư cho Thoa.

Chàng nhìn Thoa nói:

- Có lẽ anh ấy được tha về.

Thoa hai tay run lẩy bẩy, giơ bức thư ra ánh đèn. Lẩm nhẩm đọc qua

vài dòng, rồi nàng đưa thư cho Triết:

- Anh đọc hộ em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.