TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 148

Thoa cúi mặt, nghịch lấy ngón chân cái ấn xuống đất, có vẻ ngẫm

nghĩ. Một lúc lâu nàng buồn rầu nói:

- Như mấy năm ở Vĩnh Yên sao mà chóng thế. Ba năm vừa rồi sao lâu

quá chừng... Thế mà còn hơn hai mươi năm nữa...

- Sao cô cứ nhắc đến làm gì. Tôi vẫn mong cho cô quên đi...

Triết nhìn Thoa âu yếm nói tiếp:

- Chúng mình cố coi những năm vừa rồi như là không có và bây giờ

bắt đầu sống lại như sống từ năm còn mười bảy, hai mươi tuổi trở đi. Đấy,
cô xem, hôm nay chúng mình đứng đây thật chẳng khác gì cái hôm nào cô
nghịch đá nước lên bè rau rút mười năm về trước. Cô còn nhớ không, cô
Thoa? Lúc nãy, tôi nói: Nhớ ra rồi, là nhớ ra hôm ấy đấy.

Thấy Thoa vẫn đứng yên như lắng tai nghe, Triết bạo dạn nói tiếp.

Tiếng chàng mỗi lúc một khẽ dần, nghe đều đều dịu ngọt như tiếng ru:

- Xa nhau ít lâu rồi lại gần, đời chúng mình hình như có liên lạc gì với

nhau. Ba mươi tuổi mà tôi chưa có vợ thì cô cũng có thể coi như là chưa có
chồng, sao không thế được.

Thoa ngửng lên nhìn Triết ngập ngừng như không dám hiểu những lời

Triết nói. Triết lại thấy ngượng, sợ rằng mình nói quá rõ, nên vội nói tránh
đi:

- Tôi không nghĩ đến lấy vợ, vì có lẽ vợ chưa chắc đã là người bạn...

mà bạn thì đã có rồi.

Thoa ngắt lời:

- Vợ chồng khác mà bạn khác.

- Nhưng cô có thể lấy tình bạn để khuây khỏa được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.