TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 153

- Chơi hoa hồng vừa rẻ tiền lại vừa tiện. Hoa hồng đẹp, nhưng mà phải

cái thường quá.

Nghe tiếng bà Huấn ở trên gác, Thoa giật mình nói:

- Để em chạy lên gác báo tin cho me em biết.

Triết uể oải ngồi xuống ghế. Quên mình đi khó nhọc mấy tháng trời để

tìm cách cho Lộc về với Thoa, mong mỏi mãi cho đến ngày có kết quả, nay
ngày ấy đã đến, Triết thấy buồn bã lạ thường. Bắt đầu từ ngày mai, chàng
không còn được gần gũi Thoa nữa.

Ngoài nhà, mưa vẫn rơi tầm tã.

Một cơn gió lạnh thổi vào làm rung động mấy bông hồng và đưa lại

phía chàng một ít hương nhẹ, Triết lẩm bẩm:

- Éo le vô cùng...

Rồi chàng chống hai khuỷu tay lên bàn với một bông hồng, áp vào

môi, nhắm mắt lại, rưng rưng muốn khóc.

*

* *

Ăn cơm xong, bà Huấn kêu rức đầu lên gác, chỉ còn Thoa và Triết

ngồi bên bàn nói chuyện. Mưa đã tạnh; nước đọng ở mái nhà rơi từng giọt
một xuống rãnh, nghe đều đều như điểm thời khắc qua.

Triết thẩn thờ nói:

- Thế là ngày kia anh ấy đã về rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.