TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 154

Càng thấy câu nói của mình rõ ràng có vẻ một câu than thở, lo sợ sắp

đến ngày Lộc về. Chàng đưa mắt nhìn Thoa. Nàng thở dài một cái rất nhẹ,
yên lặng không đáp. Triết nói:

- Lần này đi dễ chừng đến Tết cô mới về thăm nhà quê được.

Thoa đáp:

- Chắc em về luôn, vì còn ruộng nương của em. Anh không biết à?

Bác mới sang tên cho em mấy mẫu ruộng ở ngay ngõ đi vào.

- Tôi không biết.

Thật ra, chính vì chàng nói nên mẹ chàng mới nghĩ đến việc cho Thoa

mấy mẫu ruộng ấy. Thoa nói:

- Ngày cưới, bác cho em áo, bây giờ bác lại cho ruộng.

- Chỉ có tôi là không có gì tặng cô.

- Sao anh lại nghĩ thế. Anh thì cần gì phải cho em nữa. Triết ngồi cúi

mình về phía Thoa, ngập ngừng sẽ gọi:

- Cô...

Triết định nói cho Thoa hiểu hết cái tình u ẩn của mình. Chàng nghĩ

bây giờ Lộc về thì có thể nói cho Thoa biết được, vì Thoa vẫn yêu chồng và
cái tình yêu chàng tuy có ngang trái, nhưng vẫn là một thứ tình bè bạn
trong sạch. Chàng nghĩ nói ra cũng không có hại cho ai, can gì mà giấu
giếm Thoa trong bao nhiêu.

Thoa thấy Triết gọi, ngửng lên nhìn.

Lần này cũng như lần Thoa chưa đi lấy chồng, Triết nhìn hai con mắt

Thoa thấy một cách rõ ràng rằng Thoa đã hiểu chàng rồi và đã biết chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.